Lá úa; Hạnh phúc; Tuổi già khi thiếu một người bạn đời

LÁ ÚA

Chẳng có gì là mãi mãi đâu anh
Theo quy luật, lá xanh rồi cũng úa
Chuyện tình ái không phải là muôn thủa
Khi tính người chẳng rèn giũa vì nhau.

Em dại khờ, nhưng em cũng biết đau
Khi phải sống cảnh vàng - thau lẫn lộn
Anh “vất vả” ngược - xuôi về hai chốn
Em đau lòng nên giờ muốn buông tay.

Khi biết người đã vội vã đổi thay
Em chấp nhận gió bay lời hứa cũ
Thời gian sẽ là lớp bụi bao phủ
Để cuộc tình yên ngủ ở trong tim.

Dù mai đây cuộc sống có nổi chìm
Em cũng chẳng chạy đến tìm anh nữa
Đã không thể vẹn toàn câu thề hứa
Thì chi bằng đóng cửa trái tim si.

Người thay lòng, người hãy cứ đi đi
Đừng nấn ná so bì em với họ
Em chẳng muốn bản thân là quán trọ
Để cho anh đến gõ cửa lúc buồn.

Thất bại rồi ai cũng phải lớn khôn
Chẳng thể mãi gửi hồn về dĩ vãng
Nguồn FB Nguyên Phượng 

 

HẠNH PHÚC

Hạnh phúc đơn giản lắm.
Sao cứ tìm đâu xa.
Đó là mỗi sáng dậy
Anh ngửi thấy mùi hoa.

Anh cảm thấy nắng ấm,
Nghe chim hót trên cành,
Ngồi nhâm nhi bữa sáng
Vợ chuẩn bị cho anh.

Anh nghe con làm biếng,
Đòi cái nọ, cái này,
Hoặc cười thầm khi vợ
Cố ý chạm vào tay.

Đại khái là như vậy.
Toàn những điều bình thường.
Bình thường mà cảm động,
Thấm đẫm tình yêu thương.

Những điều bình thường ấy
Anh luôn có hàng ngày,
Nhưng anh không nhận thấy
Nên nặng mặt, chau mày.

Nghĩa là anh từ chối
Hạnh phúc của chính mình.
Tức là cũng từ chối
Hạnh phúc của gia đình.

Lý do thật đơn giản:
Anh không biết ngửi hoa,
Không cảm thấy nắng ấm,
Nghe chim hót sau nhà.

Không biết con làm biếng
Hay vợ cố chạm tay
Là hạnh phúc to lớn
Anh có ở đời này.

HẠNH PHÚC - 1

Sáng, cứ ườn èo mãi.
Đã lười, lười gấp đôi.
Chíp vào gọi ông dậy
Mẹ bảo cầm chiếc roi.

Chậu hoa bên cửa sổ
Tự nhiên nở mấy bông.
Thằng con rể rất lém:
“Nó nở để đón ông.”

Đang lười, còn muốn ngủ.
Cháu đứng bên, cầm roi.
Thế mà tự nhiên sướng,
Thấy yêu đời gấp đôi.

HẠNH PHÚC - 2

Làm xong hai điếu thuốc,
Hai ly cà phê nâu.
Đủng đỉnh ra vườn dạo.
Thích cái nắng Vũng Tàu.

Vườn mới, cây còn thấp.
Cây nhiều lá, cành dài,
Đứng thành hàng, chào đón,
Chốc chốc vỗ vào vai.

Vườn bên, bà hàng xóm
Đang chổng mông hái rau.
Rồi cười, còn duyên lắm:
“Ông mới vào Vũng Tàu?”

Tôi chào bà, đáp lại,
Rồi khoe, hơi vô duyên:
“Tôi sắp có cháu nữa!”
Bà cười, trông thật hiền.

Tôi là người hạnh phúc,
Có những thứ mình cần.
Cuộc đời này thật đẹp,
Mà tôi là một phần.

HẠNH PHÚC - 3

Cụ Bà ngồi nghiêm nghị.
Cháu con về, rất đông.
Tự nhiên Cụ chớp chớp,
Nước mắt chảy thành dòng.

Hỏi sao Cụ lại khóc.
“Khóc, vui vì chúng mày.
Ơn đảng, ơn chính phủ,
Có được như ngày nay!”

Ừ, ơn đảng, chính phủ.
Tôi, cũng một cụ già.
Khóc, thì mắt không khóc,
Nhưng trong lòng lệ nhòa.

HẠNH PHÚC - 4

Con gái, bụng vượt mặt,
Ngồi chơi pi-a-nô.
Cả hai ông bà ngoại
Ngồi nghe, không dám ho.

Chip cứ đến phá rối.
Mẹ mắng, lại mách ông.
Trong bếp, nồi cá cháy,
Bà ngoại coi như không.

Thằng rể vờ đọc báo,
Nhưng cũng không dám ho.
Chắc hắn tự hào vợ
Biết chơi pi-a-nô.

Nhớ ngày bé con gái
Vừa khóc vừa tập đàn.
Giờ thì ông bà khóc
Vì niềm vui ngập tràn.

Chắc còn khóc lần nữa,
Khi cháu Chip sau này
Ngồi chơi đàn, đông đủ,
Y hệt như hôm nay.


Tự nhiên thấy vớ vẩn
Mấy cái trò thơ ca,
Châm ngôn rồi thế sự,
Tiền bạc rồi cửa nhà.

Cháu con là trên hết.
Trên hết là gia đình.
Ai được hai cái ấy,
Coi như nhất là mình. 

Nguồn: FB Thái Bá Tân

 

TUỔI GIÀ, KHI THIẾU MỘT NGƯỜI BẠN ĐỜI


Trong cuộc sống, nhất là khi về già, một trong những điều quan trọng nhất, đó là có cho mình một người bạn đời. Nếu người ta không may, vì mộ lý do nào đó, như ly hôn, hay một trong hai người kia ra đi quá sớm, mà phải sống cuộc đời còn lại một mình đơn lẻ, thì quả là một điều bất hạnh.

Bởi vì, người bạn đời là một trong những yếu tố quan trọng, để quyết định cho bạn có một cuộc sống trong quãng thời gian còn lại, hạnh phúc và viên mãn kể cả khi bạn nghèo, thậm chí nó còn giúp cho bạn kéo dài thêm tuổi thọ.

Thật vậy, các bạn thử nghĩ xem, khi con người ta bắt đầu bước sang cái tuổi xế chiều, với những năm tháng của cuộc đời, mà phải sống trong cô đơn và im lặng, thì sẽ buồn như thế nào.

Đến bữa ngồi ăn một mình, và tối đến đi ngủ cũng một mình, đêm đêm khi tỉnh giấc, nhìn sang bên cạnh cũng chẳng có ai, sáng sáng tỉnh dậy, cũng vẫn chỉ một mình...thì đó là một điều đáng sợ và buồn tủi.

Cuộc đời này, người sống bên bạn lâu nhất, không phải là bố mẹ và con cái, cũng không phải anh em hay bạn bè, càng không phải là đồng nghiệp hay người yêu, mà chính là người bạn đời. Đấy mới thực sự là người duy nhất chung sống bên bạn suốt đời.

Bạn bè, dù có chân thành đến mấy, cũng không thể ở bên bạn mãi mãi. Bố mẹ, dù có tốt đến mấy, cũng không thể sống với bạn cả đời. Con cái, có thân thương là vậy, cũng không thể sống mãi bên cạnh bạn, rồi cũng có lúc chúng vỗ cánh bay đi, để có một cuộc sống riêng.

Anh em, dù có là máu mủ ruột thịt thân tình, cũng không thể ở bên bạn mỗi ngày, cũng không thể chăm sóc bạn những khi "Tối lửa tắt đèn". Chỉ có vợ chồng, người mà ta vẫn thường gọi là bạn đời, mới có thể chung sống và bên bạn lúc sớm chiều.

Trong cuộc sống hằng ngày, mỗi khi nhìn thấy những cụ ông, cụ bà với mái tóc bạc phơ, dắt tay nhau từng bước đi bộ trên đường, tôi rất ngưỡng mộ.

Lúc đó, tôi mới hiểu được rằng, con người ta có được những khoảnh khắc hạnh phúc như vậy, họ đã phải cùng nhau trải qua không biết bao nhiêu những sóng gió gian truân của cuộc đời, để rồi, họ vẫn còn ở bên nhau, tay nắm tay, và cùng nhau đi nốt quãng đời còn lại, cho đến hết cuộc đời của mình.

Đừng vì một điều gì trong cuộc sống, mà đánh mất đi người vợ hay người chồng của mình, người mà hằng ngày vẫn hết mực yêu thương mình nhất. Vì suy cho cùng, họ mới chính là người sẽ ở lại bên bạn, và sống với bạn trong cuộc đời này.

Chính vì thế, hãy thật trân trọng người bạn đời của mình, và trân trọng những gì mình đang có khi còn có thể !!!

Nguồn: FB Tình Ca

Đức Việt Online

Xem thêm:
Về trang trước

Chủ đề:

Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá
Lên đầu trang