Người mẹ một mắt; Án treo; Nói với con gái

NGƯỜI MẸ MỘT MẮT

Mẹ tôi chỉ còn một bên mắt. Tôi ghét điều đó, và vì thế tôi ghét luôn cả mẹ. Mẹ có một cửa hàng ọp ẹp ở khu chợ tồi tàn, lượm lặt đủ các loại rau cỏ lặt vặt để bán. Bà làm tôi xấu hổ
Một ngày kia ở trường tôi có sự kiện đặc biệt, và mẹ đã đến. Tôi xấu hổ lắm. Tôi nhìn mẹ với ánh mắt rất căm ghét rồi chạy đi. Ngày hôm sau đến trường, mọi người trêu chọc tôi: “Ê, mẹ mày chỉ có một mắt thôi à ?”. Tôi ước gì mẹ biến mất ngay khỏi thế giới này, vì vậy tôi nói với bà rằng: “Mẹ, tại sao mẹ chỉ còn một bên mắt thôi? Mẹ sẽ chỉ biến con thành trò cười cho thiên hạ. Sao mẹ không chết luôn đi?”.
Mẹ tôi không phản ứng. Tôi nghĩ mình quá nhẫn tâm, nhưng lúc đó cảm giác thật thoải mái vì tôi nói ra được điều muốn nói suốt bấy lâu

Đêm hôm ấy...
Tôi thức dậy, xuống bếp lấy cốc nước. Mẹ đang ngồi khóc trong đó, rất khẽ, cứ như bà sợ rằng tiếng khóc có thể đánh thức tôi. Tôi vào ngó xem mẹ thế nào rồi quay về phòng.
Chính vì câu tôi đã thốt ra với mẹ, nên có cái gì đó làm đau nhói trái tim tôi. Ngay cả vậy chăng nữa, tôi vẫn rất ghét mẹ. Tôi tự nhủ mình sẽ trưởng thành và thành đạt, bởi vì tôi ghét người mẹ vừa nghèo, vừa chỉ còn có một mắt. Rồi tôi lao vào học. Tôi đỗ vào một trường đại học danh tiếng với tất cả sự tự tin và nỗ lực. Tôi rời bỏ mẹ đến thành phố. Tôi kết hôn, mua nhà và làm cha. Giờ đây, tôi là một người đàn ông thành đạt và hạnh phúc. Tôi thích cuộc sống ở thành phố. Sự náo nhiệt, sôi động giúp tôi quên đi hình ảnh người mẹ tội nghiệp.

Cho tới một hôm, người tôi không mong đợi nhất đã xuất hiện trước cửa nhà. Mặt tôi tối sầm lại, tôi đã lạnh lùng hỏi người đàn bà đó: “Có chuyện gì không? Bà là ai?”. Đó là mẹ tôi, vẫn dáng người còm cõi và gầy gò ấy, vẫn là người phụ nữ với đôi mắt không hoàn thiện ấy.
Đứa con bốn tuổi của tôi nhìn thấy bà, nó đã quá sợ hãi, chạy núp vào một góc nhà. Tôi vờ như không nhận ra bà, nhìn bà giận dữ rồi nói: “Bà là ai, tôi không quen bà”. Tôi đang tự lừa gạt mình và thực sự từ bao lâu nay tôi vẫn tự lừa mình như thế. Tôi cố quên đi cái sự thật bà là mẹ tôi. Tôi luôn muốn trốn tránh sự thật này. Tôi đuổi bà ra khỏi nhà chỉ vì bà khiến đứa con gái nhỏ của tôi sợ hãi.

Đáp lại sự phũ phàng ấy, người đàn bà tiều tụy kia chỉ nói: “Xin lỗi, có lẽ tôi đã tới nhầm địa chỉ”, và rồi bà đi mất. “May quá, bà ấy không nhận ra mình” - tôi thầm nhủ. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, tự nói với mình rằng sẽ không bao giờ quan tâm hoặc nghĩ về bà. Một ngày, tôi được mời về trường cũ để gặp mặt nhân kỷ niệm thành lập trường. Tôi nói dối vợ rằng sẽ đi công tác mấy hôm. Sau buổi họp mặt, tôi lái xe đi ngang qua ngôi nhà mà tuổi thơ tôi đã từng gắn bó - một cái lều cũ rách, lụp xụp, ẩm ướt. Dù ghét mẹ thế nào, tôi cũng không thể ngăn mình dừng lại bên cái nhà rách nát tạm bợ năm xưa tôi từng sinh sống. Những người hàng xóm nói với tôi rằng mẹ tôi đã qua đời và để lại cho tôi… một bức thư:
 

"Con trai yêu quí của mẹ
Mẹ nghĩ cuộc đời này mẹ đã sống đủ. Mẹ sẽ không thể đến thăm con thêm lần nào nữa, nhưng mẹ có quá tham lam không khi mong con trở về thăm mẹ dù chỉ một lúc? Mẹ nhớ con nhiều, và cũng rất vui khi nghe tin con đã trở về thăm lại lớp cũ. Mẹ đã rất muốn tới trường chỉ để nhìn thấy con. Nhưng mẹ đã quyết định không đến, vì con. Mẹ xin lỗi vì mẹ chỉ có một mắt, có lẽ mẹ đã làm con thấy hổ thẹn với bạn bè. Con biết không, hồi còn rất nhỏ, con bị tai nạn và vĩnh viễn mất đi một bên mắt của mình. Mẹ không thể đứng nhìn con lớn lên với khiếm khuyết trên khuôn mặt đáng yêu, vì vậy, mẹ đã tặng nó cho con. Mẹ rất tự hào vì con trai mẹ có thể nhìn trọn thế giới mới có một phần của mẹ ở đó, mẹ chưa bao giờ buồn vì con hay bất cứ điều gì con đã làm. Con đã từng ghét bỏ hay tức giận mẹ, nhưng mẹ biết, trong sâu thẳm từ trái tim, đó là bởi vì con cũng yêu mẹ Mẹ rất nhớ khoảng thời gian khi con trai mẹ còn nhỏ, khi con tập đi, khi con ngã hay những lúc con chạy loang quanh bên mẹ. Mẹ nhớ con rất nhiều, mẹ yêu con, con là cả thế giới đối với mẹ".

Thế giới quanh tôi như đang đổ sụp. Tôi khóc cho người chỉ biết sống vì tôi.

Nguồn: FB Chính Trực

 

ÁN TREO

Anh còn nợ em... một lời yêu chưa ngỏ

Để cho em cứ ...võ võ dưới trăng vàng

Đã cuối thu rồi ...Đông lạnh giá sắp sang

Tán cây cuối phố... đã chớm vàng buốt giá.

 

Anh còn nợ em... những tháng ngày buồn bã

Nỗi nhớ miên man... tràn kín cả cõi lòng

Giấu giọt lệ rơi... giấu bao chuyện với chồng

Sợ "Trăng nghiêm" biết... sợi tơ hồng còn mắc.

 

Anh còn nợ em... những điều quên sao đặng

Thở gấp bên nhau... trong tĩnh lặng đêm Thu

Heo may mơn man...ve vuốt đám sương mù

Một tình yêu đẹp là ngục tù em hỡi !

 

Một ký ức đẹp... nên nhớ, nhưng đừng đợi

Trang sử cuộc đời ...luôn gợi những thiêng liêng

Có những niềm vui...có cả những ưu phiền

Thanh thản, bình yên...ôn lại miền xa nhớ.

 

Nhớ nhé em yêu... đừng quên, em hãy nhớ

Để cho đời vui… đẹp món nợ tình nhau

Gam vẽ Tình ta... thêm sinh động sắc màu

Chẳng thể bên nhau ...càng mong nhau hạnh phúc.

Nguồn: FB NguyenVan Ngan

 

NÓI VỚI CON GÁI

Nếu được thì cố gắng
Yêu tất cả mọi người.
Ghét, không ghét ai cả.
Ấy là đạo làm người.

Không ai thành được Phật.
Có lẽ cũng không cần.
Nhưng Phật là Cái Thiện,
Hãy cố mà đến gần.

Giàu cũng chẳng làm gì.
Danh cũng chẳng làm gì.
Vậy sống để làm gì?
Thực ra, chẳng làm gì.

Nhưng một khi đã sống,
Dẫu cuộc sống bình thường,
Thì cũng cố mà sống
Bằng nghị lực phi thường.

Vì có sự khác biệt
Giữa cỏ cây và người.
Cỏ cây chết thành đất.
Người - để tiếng cho đời.


Làm người, khi đã sống,
Ai cũng phạm sai lầm.
Vấn đề là ở chỗ
Phải biết mình sai lầm.

Không biết thì lặng lẽ
Nghe người nói về mình.
Ai biết nghe người khác
Mới thực sự thông minh.

Đáng thương và lố bịch
Là những kẻ ngu đần,
Mà dương dương tự đắc,
Không biết mình ngu đần.

Đồ vật càng đơn giản,
Càng ít hỏng. Con người
Sống thiện và giản dị,
Ít trục trăc với đời.

Hãy nói lời nhỏ nhẹ.
Tình yêu hơn roi đòn.
Đừng để lời nói nặng
Làm hỏng việc dạy con.

Hãy nhẹ nhàng với trẻ.
Trẻ sẽ yêu ta hơn.
Những lời nói âu yếm
Xóa hết nỗi giận hờn.

Với những người có tuổi,
Hãy nói lời nhẹ, êm.
Trái tim họ đã nặng,
Đừng làm nó nặng thêm.

Hãy nói lời nhỏ nhẹ
Với cả người lỗi lầm.
Bằng lòng tốt của bạn,
Hãy thu phục nhân tâm.

Những lời nói nhỏ nhẹ,
Dịu dàng, đầy thương yêu.
Việc bé mà lợi lớn,
Lớn hơn ta tưởng nhiều.

Ai cũng sống vì mình,
Mà nên sống vì mình,
Rồi mới vì người khác,
Tức là cũng vì mình.

Nói, ai chẳng nói được.
Làm mới khó hơn nhiều.
Làm được thì cho nói.
Nói không làm là điêu.

Người khiêm tốn, con ạ,
Là người tự biết mình,
Làm giỏi rồi tuyên bố
Tôi tài giỏi, thông minh.

Khoét lác là cái bọn
Vừa bất tài vừa lười,
Rồi nói, em khiêm tốn.
Dạ, khiêm tốn nhất đời.

Hạnh phúc không phụ thuộc
Ta sở hữu bao nhiêu.
Hạnh phúc là khi biết
Đòi hỏi không quá nhiều.

Lão Khayyam có nói
Một câu này rất hay:
“Đời luôn tốt, thuận lợi
Thì không đến lượt mày!”

Bố thì bố nghĩ khác,
Rằng vốn dĩ cuộc đời
Có khó khăn, thuận lợi,
Có làm việc, vui chơi.

Có sinh thì có tử,
Có lúc nghèo, lúc giàu,
Có lúc sướng lúc khổ,
Có khỏe, có ốm đau.

Biết được qui luật ấy,
Con sẽ khôn lớn dần,
Và có đủ bình tĩnh
Để vượt qua khó khăn.

Tứ Thư của Khổng Tử
Có sách gọi Trung Dung,
Dạy ta đừng thái quá,
Đừng đẩy đến tận cùng.

Cứ đều đều mà tiến.
Chẳng vội mà làm gì.
Cái gì đến sẽ đến.
Cái gì đi sẽ đi.


Lắm thương, lắm đau khổ.
Tích nhiều thì mất nhiều.
Biết vừa là biết đủ.
Biết dừng là biết điều.

Bố mẹ đã cố gắng
Nuôi con lớn trưởng thành.
Cố để con cảm thấy
Không thua chị, kém anh.

Bây giờ con đã lớn,
Có gia đình, có con.
Vậy phải cố nuôi chúng
Khỏe mạnh và lớn khôn.

Nay tuy già, bố mẹ
Tự lo được cho mình.
Phần con, hãy cố gắng
Chăm chút cho gia đình.

Cũng vất vả lắm đấy.
Có lúc không dễ dàng.
Nhưng mọi chuyện sẽ ổn,
Miễn là sống đàng hoàng.

Sống công tâm, trung thực,
Bằng đôi tay của mình.
Nhẹ nhàng với con cái,
Giữ hòa khí gia đình.

Với con, không được mắng.
Cứ để chúng vui chơi.
Xưa, với con, bố mẹ
Chưa bao giờ nặng lời.

Với chồng, phải tế nhị.
Có bí quyết thế này:
Muốn giữ chặt hạnh phúc
Thì phải nới lỏng tay.

Có thể sẽ vấp ngã.
Vấp ngã thì đứng lên.
Bố mẹ luôn bên cạnh
Khi tối lửa, tắt đèn.

Đời thế đấy con ạ.
Ai cũng phải mưu sinh
Để chăm chút, thu vén
Cho thế hệ sau mình. 

Nguồn: FB Thái Bá Tân

 

Đức Việt Online

Xem thêm:
Về trang trước

Chủ đề:

Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá
Lên đầu trang