- Văn nghệ
- Thơ
1. Biết điều
Làm người nên biết điểm dừng, biết mềm nắn rắn buông. Mọi thứ từ phát ngôn, vui chơi, làm việc hay trò chuyện đều phải được đặt trong giới hạn hợp lý. Chỉ có như vậy, đối phương mới cảm thấy thoải mái và chúng ta mới có được sự thanh thản.
Khi gần lên đến đỉnh Everest, một vận động viên leo núi đã đưa ra một quyết định vô cùng khó hiểu. Cô quyết định mình sẽ dừng lại không tiếp tục leo nữa. Lúc đó, cô chỉ còn cách kỳ tích có hơn trăm bước, vậy mà cô lại lựa chọn quay về. Nhiều người lấy làm tiếc cho cô, nhưng cô lại nói mình làm vậy là để bảo toàn mạng sống của bản thân. Nếu như leo tiếp, cô bảo có thể mình sẽ phải bỏ mạng ở trên núi. Cô hiểu được sức mình đến đâu, nên đã tránh được cảnh cố quá thành quá cố. Cô biết chọn thời điểm hợp lý để dừng lại và tiếp tục trau dồi bản thân để vượt qua những thử thách sắp tới.
Là con người, nhất định phải biết tự lượng sức mình. Chúng ta cần phải biết sống và làm việc theo nguyên tắc. Nói năng đúng mực. Đừng cưỡng cầu người khác và cũng đừng làm khó chính mình.
2. Biết ứng xử
Người biết đối nhân xử thế là người am hiểu nhân tình thế thái và luôn làm tròn bổn phận của bản thân. Nhà tâm lý học nổi tiếng người Mỹ Dale Carnegie từng nói: “Thành công chỉ có 15% đến từ các kỹ năng nghiệp vụ. 85% còn lại là dựa vào các mối quan hệ và các kỹ năng ứng xử”. Muốn thành công, bạn nhất định phải biết cách cư xử đúng mực với mọi người và mọi chuyện. Mỗi người cần phải biết xây dựng một quy tắc ứng xử văn minh cho riêng mình. Hãy sống một cuộc đời tự tin phóng khoáng và không thẹn với lòng. Dù hiểu đời nhưng không lọc lõi lươn lẹo. Hãy luôn chân thành và sống có trước có sau. Hãy là một con người thấu tình đạt lý.
3. Biết đủ
Người biết đủ sẽ không bao giờ phải làm nô lệ cho đồng tiền và vật chất. Họ biết hài lòng với những thứ mình đang có. Người biết đủ dù nghèo khó cũng thấy vui. Người tham lam thì giàu có cũng vẫn thấy buồn. Người biết hài lòng với những gì mình có sẽ luôn tìm thấy niềm vui trong một cuộc sống không mấy dư dả. Người có lòng tham không đáy thì dù có giàu nứt đố đổ vách, họ cũng vẫn luôn ưu phiền. Biết đủ là cách duy nhất giúp con người cảm thấy hạnh phúc.
Nguồn: FB An Nhiên Giữa Dòng Đời
Sớm bình minh nắng đan chen lá trúc
Nghe tiếng gà đang dạo khúc nhạc quê
Tháng bảy sang báo hiệu mùa thu về
Vườn xưa kể nhãn ở quê đã chín.
Khế góc vườn đang bung hoa chúm chím
Hè sắp tàn bịn rịn dắt thu sang
Na trên cây mở mắt như mơ màng
Thu bước sang, na chín đang vào vụ.
Những rặng tre dắt ta về lối cũ
Chỉ con cò cũng đủ đậu cong tre
Nghe tiếng ve như khóc tiễn mùa hè
Tàu lá chuối thấy đủ che vạt nắng.
Những con diều như thức trọn đêm trắng
Vạc tìm mồi sao chẳng chịu ngủ đêm
Ếch, chão chuộc bờ ao đứng cạnh bên
Rồi ao bèo tiếng kêu đêm cuốc cuốc.
Ta trở về nơi quê ta ngày trước
Nhưng bây giờ chỉ còn tên quê thôi
Như bây giờ những gì ta thấy được
Quê cũ xưa chỉ trong thơ đưa về...!!!
Nguồn: FB Vũ Đức Minh
Môi em gần trêu người ta khát nước
Treo mời hôn khêu lửa
đốt tâm khan
Rồi tàn ác bỗng dưng đi
khuất mặt
Để mặc ta địa ngục lẫn thiên đàng.
Đời đã lửng nửa chừng nơi dốc núi
Tóc thôi xanh nào phải bởi dãi dầu
Em rất mực chỉn chu ngày khánh tiết
Ta lần đầu tập tễnh nửa cuộc yêu.
Tưởng có thể vì em buông bỏ hết
Để phong em lên chót đỉnh ngai vàng
Em ngạo nghễ chẳng màng danh thê thiếp
Son phấn thừa đủ bôi trát nhân gian.
Ta lộn trái xé mình làm trăm mảnh
Soi góc nào cũng dị hợm
mặt người
Thừa hỉ nộ còn chất thêm ái ố
Em có đòi tu kiếp nữa. Hay thôi?
Yêu dấu ạ đường ta ta đã chọn
Gặp chi nhau ở giữa ngã ba đời
Đi hay ở cũng một lần tuẫn tiết
Niết bàn nào chứng ngộ ở đầu môi?
Nguồn: FB Kiều Thị An Giang
Đức Việt Online
Về già, con hiếu thảo tới mấy cũng cần hiểu định luật chim sẻ; Tập thấu hiểu cuộc đời; Nửa đời sau
Ta về mua chút dại khờ ngày xưa; Một quãng đường trần; Những tin nhắn trắng
Có một thời; Hãy yêu nhau khi còn có thể
Đọc và suy ngẫm; Còn vợ là còn mình; Ai có bưởi dùng bưởi
Cảm ơn bạc bẽo của người; Hãy ôm lấy bản thân mình khi mệt mỏi; Đến một lúc…
Khi ta già đi; Một đời người; Đừng dùng cả đời mình để hận một ai
Xin làm người vô tư; Người thuyền trưởng giỏi không đến từ vùng biển lặng sóng
Tản mạn về tính khí; Câu chuyện ý nghĩa của ông chủ tỷ phú và người lái xe
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá