Khi ta già; Giá trị cuộc đời; Lá thư chồng viết cho vợ ai đọc cũng xúc động

KHI TA GIÀ 

Khi ta già là khi bắt đầu sợ tàn phai

Soi mắt mình nhận ra không còn ngông cuồng như trước nữa

Con tim vẫn cứng đầu như ngựa hoang không ai cầm cương được cả

Dại khờ yêu.

 

Ngày ta già tóc vơi như nắng hè rơi lúc sang chiều

Trái tim đắn đo trước quá nhiều điều cám dỗ

Đi hoang một lần cũng nhiều đêm mất ngủ

Trốn chạy mình cả trong mơ.

 

Ngày ta già áo thôi tươi màu sợ rực rỡ hơn người ta

Mắt bớt lanh đen ngại nhìn đời sâu sắc quá

Đến nụ cười cũng ky bo không muốn dành cho quá khứ

Sợ người cũ tham lam lại tưởng vẫn nặng lòng.

 

Ngày ta già tất cả bỗng trống không

Hồng không nở hoa chỉ toàn gai trước cửa

Một bà già nhăn nheo khâu tim mình bằng muôn vàn mũi kim độc địa

Ngừng lên da non.

 

Ngày ta ngừng yêu trái đất sẽ hình vuông

Bốn góc bằng nhau đổ đầy toàn giông bão

Một bà già viết thơ tình trên ngực áo

Bằng dấu son môi

Vâng

Ngày ấy. Ta già…

 

Nguồn:  FB Kiều Thị An Giang 

 

GIÁ TRỊ CUỘC ĐỜI

Mọi thứ trên đời đều có thể bán mua

Miễn là nó được đem ra định giá

Nhưng niềm tin thì sẽ không, con ạ

Chưa thấy ai mua được thứ đó bằng tiền.

 

Đạo đức là điều con cần học đầu tiên

Nhân phẩm của con người là đắt nhất

Khi mọi thứ tinh hoa đều đánh mất

Giá trị con người không đáng giá một xu.

 

Thế gian này không có kẻ nào ngu

Để có thể cho ai lừa dối cả

Hãy luôn tin cuộc đời còn nhân quả

Có kẻ ác nào thoát khỏi lưới trời đâu?

 

Những con người luôn biết trước biết sau

Sẽ có được những tháng ngày hạnh phúc

Tâm bình yên dù cuộc đời cơ cực

Trong gian nan vẫn nở những nụ cười.

 

Còn kẻ tham lam gian dối ở trên đời

Sớm hay muộn cũng nhận về trái đắng

Con hãy nhớ chỉ những người ngay thẳng

Mới đáng cho ta cung kính, tin yêu.

 

Việc thiện lương đâu quan trọng ít nhiều

Biết san sẻ đã là điều đáng quý

Không cần phải cho đi trăm ngàn tỷ

Mới được gọi là người tốt đâu con!

 

Thứ cho đi là thứ sẽ luôn còn

Trao hạnh phúc sẽ nhận về hạnh phúc

Đừng nghĩ việc mình nghèo mà tủi nhục

Kẻ tham ô, tù tội... đáng khinh hơn.

 

Hãy cứ giản đơn mà sống nghe con

Không hối tiếc hay hận thù oán trách

Đón nhận những gian nan và thử thách

Sau đám mây đen là tia nắng mặt trời.

 

Cuộc đời luôn có nhân quả con ơi

Chỉ cần gắng làm một người tử tế.

Nguồn: FB  An Nhiên Giữa Dòng Đời

LÁ THƯ CHỒNG VIẾT CHO VỢ AI ĐỌC CŨNG XÚC ĐỘNG

 “Em thân yêu!

Hai ngày trước, chúng ta đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Lúc đó 20 giờ  tối, anh trở về nhà sau một ngày dài vất vả vì công việc và anh chỉ muốn được ngồi xem bóng đá. Khi anh nhìn thấy em, tâm trạng của anh lúc đó rất tệ và hoàn toàn kiệt sức. Em thì đang vật lộn để ru con ngủ trong khi con bé cứ to mồm mà khóc.

Anh đã bật âm lượng tivi lớn hơn để không muốn nghe thấy tiếng ồn đó. Em đã nói với anh bằng giọng đầy khó chịu, bảo giảm âm lượng tivi xuống như cũ, điều đó sẽ không thể giết chết anh, nếu anh có thể giúp đỡ em một chút cũng như cùng em dỗ dành con.

Anh đã trả lời một cách giận dữ: Anh đã dành cả ngày làm việc, còn em chỉ ở nhà cùng con chơi búp bê.

Nói qua nói lại một hồi, em đã khóc vì tức giận và mệt mỏi. Anh đã nói những lời độc ác với em. Em hét lên và nói rằng không thể chịu đựng thêm được nữa. Em xông ra khỏi nhà ngay trong đêm, bỏ lại anh và con.

Anh phải ăn bữa tối cùng con và ru con ngủ. Ngày hôm sau em vẫn chưa về, anh phải xin ông chủ cho anh được nghỉ làm một ngày để trông con.

Anh đã có kinh nghiệm để đối phó với sự ăn vạ và khóc lóc của con.

Anh đã có kinh nghiệm trong việc chạy quanh nhà và đưa con đi tắm.

Anh đã có kinh nghiệm để pha sữa, cho con mặc quần áo, dọn dẹp nhà bếp, tất cả gần như cùng một lúc.

Anh đã có kinh nghiệm bị nhốt cả ngày mà không nói chuyện với bất kì ai trên 10 tuổi, ngoại trừ con mình.

Anh đã có kinh nghiệm với việc không thể ngồi yên một chỗ để thưởng thức bữa ăn một cách thoải mái, vì anh còn bận rượt theo để đút con ăn.

Anh đã có kinh nghiệm về việc tinh thần và thể chất gần như kiệt quệ, cái anh cần là một giấc ngủ thẳng trong đêm, nhưng điều đó đã không xảy ra vì anh phải thức dậy khi nghe tiếng con khóc.

Anh đã trải qua hai ngày hai đêm trong vai trò của em và anh có thể nói rằng anh đã hiểu tất cả.

Anh cảm nhận được sự mệt mỏi của em.

Anh cảm nhận được rằng làm mẹ là một sự hi sinh không gì sánh bằng.

Anh cảm nhận được rằng một ngày làm mẹ còn vất vả và căng thẳng hơn 10 giờ làm việc trong một công ty tài chính.

Anh cảm nhận được sự thất vọng của em khi em chấp nhận từ bỏ công việc mà em yêu thích, chấp nhận mất đi kinh tế riêng chỉ để ở nhà trông con.

Anh cảm nhận được rằng em đã khó chịu thế nào khi phải phụ thuộc kinh tế vào người khác.

Anh cảm nhận được những hi sinh của em khi từ chối những lời hẹn hò với bạn bè, không ra ngoài tập luyện...

Anh cảm nhận được em đã khó khăn thế nào khi bị giam cầm trong nhà để chăm sóc con cái và bỏ lỡ biết bao điều tốt đẹp của thế giới bên ngoài.

Anh cảm nhận được rằng em đã buồn bã thế nào khi mẹ anh chỉ trích cách em nuôi dạy con chúng mình, bởi giờ anh đã hiểu không ai biết điều gì là tốt nhất cho con của họ bằng mẹ ruột của chúng.

Anh cảm nhận được rằng làm mẹ là công việc mang trọng trách lớn nhất của xã hội này nhưng lại không được mọi người đánh giá cao hay khen thưởng.

Anh viết lá thư này không phải chỉ để em biết rằng anh nhớ em thế nào, mà bởi vì anh không muốn lại một ngày nữa trôi qua mà anh không thể nói với em một điều rằng: Em rất dũng cảm, mọi thứ em làm là tuyệt vời nhất và anh thực sự ngưỡng mộ em.

Giá như một nửa thế giới của tất cả phụ nữ đều hiểu được: Chỉ ở nhà làm việc nhà và nuôi dạy con thôi đã vất vả biết nhường nào...Vậy mà, phụ nữ ngày nay vừa phải đi làm ngày tám tiếng như các đức ông chồng, vừa phải quán xuyến tất cả việc nhà, nuôi dạy con cái, vừa phải lo đối nội, đối ngoại...

Các đấng mày râu ơi! Hãy đặt mình vào vai vợ để thấu hiểu, để cảm thông, để yêu thương vợ nhiều hơn và hãy sẻ chia việc nhà và nuôi dạy con cái cùng vợ nhé!

Nguồn: FB Chuyện Thầm Kín

 

Đức Việt Online

Xem thêm:
Về trang trước

Chủ đề:

Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá
Lên đầu trang