Hội phụ nữ Việt Nam tại thành phố Leipzig CHLB Đức đã tưng bừng tổ chức kỉ niệm ngày Quốc tế Phụ nữ 08.03.2025 vào ngày 09.03.2025. Lễ hội đã thu hút đông đảo chị em và khách mời với một chương trình văn nghệ cộng đồng sôi động.
- Văn nghệ
- Văn xuôi
Anh bạn kể câu chuyện. Mẹ anh bạn mắc chứng đãng trí từ nhiều năm. Để Mẹ ở nhà có thể ảnh hưởng đến an toàn của Mẹ và cả nhà. Vì đã nhiều lần Mẹ bật bếp ga rồi quên không tắt, nấu cơm cứ nhấn nút hoài cơm bị khét, đi lạc hoặc đi nhầm nhà khác…
Anh kể giọng trầm buồn: Mẹ thường ngồi một mình trong phòng khách, ôm chiếc hộp sắt và lẩm bẩm điều gì đó một mình. Nhìn thấy tôi hoặc con dâu, Mẹ chỉ khẽ cười. Đôi khi tôi hỏi Mẹ đang nói gì vậy thì Mẹ trả lời: “Mẹ có nói gì đâu !”. Vợ tôi thường phàn nàn: “Em sợ cái cảnh này quá !". Thậm chí có đêm, vợ tôi thức dậy đi vệ sinh, bất chợt nhìn thấy một cái bóng đen đen lù lù trong phòng khách, thì sợ đến nỗi hồn bay phách lạc. May đúng lúc đó, tôi cũng tỉnh dậy, ra bật điện, thấy Mẹ đang ngồi đó không nói năng gì. Tôi hỏi: “Mẹ ơi, sao mẹ lại ngồi đây thế?”. Mẹ đứng dậy, lắc đầu, chính Mẹ cũng không biết vì sao mình lại ngồi đây.
Quay về phòng, vợ tôi vẫn thao thức. Cô giận dỗi: “Ngày nào cũng như thế này thì làm sao mà sống nổi đây ?”. Nói xong, cô đề nghị: “Hay chúng ta gửi Mẹ vào Viện Dưỡng Lão đi, trong đó có nhiều người già, Mẹ cũng có thêm bạn. Còn vợ chồng mình một tuần vào thăm Mẹ một lần, như vậy cũng không thể coi là bất hiếu!”.
Tôi suy nghĩ mãi mà vẫn phải lắc đầu, thở dài. Quyết định thế nào cũng không xong. Hôm rồi khi nấu cơm, Mẹ lại để xảy ra chuyện. Cơm đã chín, nhưng Mẹ lại ấn nút nấu thêm nhiều lần nữa, kết quả cả nồi cơm cháy đen thui. Vợ tôi vừa nhìn nồi cơm vừa trách: “Mẹ, sao Mẹ lại ấn nút nhiều lần vậy?”. Mẹ im lặng hồi lâu, cuối cùng nói: “Mẹ quên!”… trong tâm tôi cũng bắt đầu dao động. Tôi nghĩ: “Hay cứ để Mẹ vào Viện Dưỡng Lão xem sao, có khi sẽ tốt hơn cho Mẹ, trong đó nhiều người già, Mẹ sẽ không còn cô đơn nữa…”.
Hôm đó, nhân lúc tâm trạng của Mẹ vui vẻ, tôi bèn nói ra suy nghĩ trong lòng. Mẹ tôi ngồi lặng thinh, không nói lời nào. Vợ tôi ngồi bên, được thể nói: “Mẹ đến đó rồi, nếu thực sự không quen, thì chúng con lại đón Mẹ về nhà mà!”. Mẹ thở dài gật đầu. Đồ đạc được chuẩn bị cũng rất đơn giản, Mẹ còn mang theo chiếc hộp sắt, trong đó có một chiếc khóa nho nhỏ. Mẹ tôi ôm chặt nó vào lòng. Vợ tôi nói: “Mẹ, để nó ở nhà đi!". “Không, Mẹ phải mang nó theo!”. Từ khi mắc bệnh thì cái gì Mẹ tôi cũng quên. Chỉ có chiếc hộp sắt là không. Khi tôi vô tình đưa tay ra nói: “Mẹ đưa hộp cho con xem được không ?”. Mẹ lắc đầu, giữ khư khư bên mình và nhất quyết không đưa cho tôi. Vợ tôi nhìn thấy vậy thì lầm bầm vài câu.
Hôm đó vợ chồng tôi tính sáng đưa Mẹ đến Viện Dưỡng Lão. Đến đêm khi Mẹ đã ngủ say, tôi và vợ mới nhẹ nhàng mở hộp ra. Bất chợt nhìn thấy những vật trong đó mà tôi tuôn trào nước mắt. Hôm sau, vợ chồng tôi không đưa Mẹ đến Viện Dưỡng Lão nữa và kể từ đó về sau chúng tôi cũng không bao giờ nhắc đến chuyện đó.
Trong chiếc hộp sắt không phải cất giữ tiền, cũng không phải vàng, mà là một nhúm tóc tơ và vài chiếc răng sữa. Bên trong còn có một tờ giấy ghi lại thời gian tôi thay răng và lần đầu tiên cắt tóc. Ở quê tôi có một phong tục, đó là răng sữa và tóc tơ của con cái thì không được phép vứt đi mất, nếu không giữ cẩn thận, đứa trẻ đó sẽ ốm yếu triền miên và chết yểu…
Mẹ có già, có lẫn. Mẹ có thể quên đi hết mọi thứ trên đời, quên đi cả chính bản thân mình, nhưng tình yêu dành cho con thì vẫn luôn hiện hữu trong trí nhớ của Mẹ. Con chính là cả cuộc đời của Mẹ!
Nguồn: FB Nhung Nguyen
Hôm nay mẹ bước theo chồng
Con đưa dâu mẹ mà lòng xót xa
Mẹ về vui với người ta
Mẹ vui duyên mới con ra đứng đường.
Sinh con cha quý mẹ thương
Bây giờ cha mẹ ai đường lấy đi
Mẹ giờ vui chữ vu quy
Cha đi lấy vợ mẹ đi lấy chồng.
Mẹ cha vui mối duyên nồng
Bỏ con ở lại cho ông cho bà
Con xin hỏi mẹ hỏi cha
Tại sao con lại sinh ra trên đời?
Cha thì đi lấy vợ rồi
Bây giờ mẹ cũng về nơi nhà chồng
Mẹ cha nghĩ đến con không
Nuốt dòng lệ đắng trong lòng mẹ ơi!
Bỏ con trôi giữa dòng đời
Tuổi thơ đau khổ ai người thương yêu
Dù con đau khổ bao nhiêu
Cũng không ngăn được mẹ theo tiếng lòng.
Hôm nay mẹ bước theo chồng
Con đưa dâu mẹ mà lòng đắng cay
Hỡi ôi ! Trên trái đất này
Con bao đứa trẻ đắng cay như mình !
Mẹ cha ích kỷ vô tình
Chỉ biết hạnh phúc riêng mình mình thôi
Vì lòng ích kỷ hai người
Có cha có mẹ con thời mồ côi.
Nguồn: FB Bùi Khóa
Bùi khoa ( hình minh họa)
Có một ngày ta bất chợt nhận ra
Hình như mình đã già rồi thì phải
Nơi ồn ào thấy mệt nhoài hoang hoải
Thích một mình hoài niệm chuyện cũ xưa.
Tự hỏi mình ta thật đã già chưa
Mà thức giấc đúng bình minh vừa rạng
Lắng tai nghe chim hót chừng viên mãn
Ngắm ban mai thi vị đã ngập tràn.
Cũng có lúc thích dạo phố lang thang
Nhìn không gian loang lổ màu kỉ niệm
Ngắm gốc cây rêu phong mà chiêm nghiệm
Chắc cuộc đời cũng trải lắm phong ba.
Có phải già là thường thích ngân nga
Khúc nhạc xưa bên tách trà buổi tối
Quyển sách cũ đầu giường nằm dưới gối
Đọc vài dòng rồi dỗ giấc mơ màng.
Tâm tính già nên chẳng muốn vương mang
Chuyện thiên hạ để bên ngoài ngưỡng cửa
Việc của ta ta làm không lần lữa
Chẳng luận bàn nhân thế lắm thị phi.
Có lẽ già nên không bận tâm chi
Người ghét thương, giận hờn hay hoạnh hoẹ
Giữ cho mình khoảng trời riêng lặng lẽ
Lòng nhẹ nhàng nhìn cuộc sống bao dung.
Đã qua thời ta gọi đó thanh xuân
Giờ thả trôi theo mây bay gió thoảng
Xếp tâm tư vào ngăn lòng gàng gọn
Tâm đơn thuần cho ngày tháng an yên.
Nguồn: FB Lặng
Đức Việt Online
Chuyện lạ có thật; Bao giờ con về; Thần giao cách cảm; Viết cho người từng thương
Khi bạn đánh mất một người tử tế; Tháng chạp; Anh gửi cho em
Thượng đế và kẻ ăn xin; Tám đặc tính người đàn ông có giáo dục; Nỗi nhớ tháng mười
Cái lạnh chết người; Vạn sự tùy duyên; Bạn
Chuyến tầu 2025; Bài thơ tặng riêng em; Tình khúc mùa Đông; Chúng ta có hai cuộc đời
Ba kiểu gia đình khó giáo dục con thành tài đức; Nỗi nhớ mùa Đông; Họa chân dung em… Tình yêu và nỗi nhớ
Gánh hồng nhan; Xưa và nay; Tỉnh giác
Khi phụ nữ im lăng; Chùm chìa khóa; Luận về bạn bè
Hội phụ nữ Việt Nam tại thành phố Leipzig CHLB Đức đã tưng bừng tổ chức kỉ niệm ngày Quốc tế Phụ nữ 08.03.2025 vào ngày 09.03.2025. Lễ hội đã thu hút đông đảo chị em và khách mời với một chương trình văn nghệ cộng đồng sôi động.
Sau khi ăn cơm xong, hoặc đợi 1 tiếng, rồi uống 2-3 thìa cà phê đường cát vàng. Xong tập bài thể dục ép bụng sẽ hiệu quả. Mỗi ngày ăn 3 bữa chính thì thực hiện cả 3 lần.
Nguồn: Tadoco - Thuốc thảo dược
Tết Ất Tỵ của cộng đồng người Việt Leizig & Vùng Phụ cận đã được Hội Người Việt Nam Leipzig tổ chức tưng bừng, hân hoan, náo nhiệt vào Chủ Nhật, ngày 26.01.2025 tại Hội trường, Trường Đại học Uni, Thành phố Leipzig, được coi là một sự kiện trọng đại mở đầu cho một năm mới 2025, năm đánh dấu cột mốc tròn 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Đức.
https://www.youtube.com/watch?v=z3eDznU75b8
Đức Việt Online
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá