- Văn nghệ
- Văn xuôi
Joker đã nói: Nếu bạn giỏi việc gì đó thì đừng có làm nó miễn phí! Hôn nhân của bạn lại càng không nên miễn phí một chút nào.
Lương tháng mang về không phải là một khoản phí. Nó là đóng góp bắt buộc để vận hành hôn nhân. Việc làm vợ nấu cơm rửa bát cũng không phải là đóng phí hôn nhân bằng sức lao động. Việc làm chồng sửa nhà chữa điện thông cống cũng vậy. Tất cả vẫn chỉ là cùng vận hành hôn nhân thôi.
Chúng ta thu phí là thu những thứ ngoài vợ ra, chồng không làm vậy với ai khác, những thứ ngoài chồng ra, vợ không làm với ai khác. Là thứ đặc quyền dành cho nhau.
Như làm tình chẳng hạn. Nếu chỉ để thoả mãn sinh lý thì ai cũng có thể làm… vợ của chồng bạn rồi. Vợ chồng hạnh phúc là những cặp vợ chồng biết làm tình cả khi vẫn mặc nguyên quần áo, thậm chí đang cầm tay đi giữa phố đi bộ. Muốn vậy, cả hai đều phải ý thức về việc đóng phí vào cuộc hôn nhân này bằng những thứ sexy nhất của mình vậy.
Chúng ta không chỉ vận hành cuộc hôn nhân của mình bằng việc đóng góp “ngày công” cho hôn nhân mà còn cần gây quỹ cho tương lai của hôn nhân này nữa nếu chúng ta còn muốn nhiều năm về sau còn nhau ở bên cạnh. Nên hôn nhân cần phải thu phí mỗi ngày là thế. Phải thu thì mới có quỹ chứ! Sự trân trọng hôm nay ta góp vào, mai này sẽ thành biết ơn. Một người chồng trân trọng vợ hôm nay, anh ta sẽ nhận lại một người vợ biết ơn chồng sau này. Càng góp vào nhau sự trân trọng thì da thịt ngày một vừa khít vậy. Chẳng phải người ta nói vợ chồng hạnh phúc ở bên nhau lâu đều thành tướng phu thê đó sao? Không chỉ vậy đâu, trân trọng còn khiến chính mình trở nên đáng trọng hơn trong lòng đối phương. Để vợ chồng lấy nhau bao nhiêu năm đi chăng nữa cũng chẳng vì thế mà xem nhẹ lời nhau, coi nhẹ nỗi lòng nhau, đừng để người thương thành người thường vậy.
Hôn nhân không nên là mối quan hệ miễn phí. Nó được thu phí bằng cách mà cả hai đang đổ đầy vào cuộc hôn nhân này. Là những đáp đền tiếp nối ta dành cho nhau. Chỉ có những thứ hôn nhân miễn phí mới khiến người vợ tệ đi khi lấy phải chồng tệ, người chồng thành kẻ không ra gì khi vớ phải vợ không ra gì. Chứ có thu phí, có đầu tư tốn kém thì sẽ được giữ càng chặt !
Nguồn: FB Hoàng Anh Tú
Ngồi xuống đây anh nói vợ nghe.
Đừng cãi nữa để mình mang thêm tội.
Sống ở đời phải biết đâu nguồn cội.
Kính ông bà là để đức cho con.
Rồi mai đây khi cha mẹ chẳng còn.
Lấy ai để sớm hôm mình chăm sóc.
Nhìn di ảnh thương mẹ rồi bật khóc.
Hối hận vì chẳng trọn đạo dâu con.
Mẹ già rồi đâu còn thuở vàng son.
Đừng chấp mẹ mà tội thêm em nhé.
Đừng để bụng những lời nói của mẹ.
Tuổi già thường lẩm cẩm lắm em ơi..!
Mẹ giờ đây đã gần đất xa trời.
Còn trẻ đâu để mà minh mẫn nữa.
Cả một đời mẹ chạy ăn từng bữa.
Củ sắn củ khoai anh khôn lớn nên người....!
Giờ đây mẹ đã gần tuổi mười mươi.
Thường người già có phần hơi dơ bẩn.
Phận làm con chúng mình nên kiên nhẫn.
Chớ buông lời nói mẹ mà sai thêm.
Mắt mẹ mờ vì mất ngủ hằng đêm.
Nếu vụng về em nên cầm tay mẹ.
Sao đứng nhìn rồi buông lời nặng nhẹ....!
Con chúng mình có học được gì không...?
Em đã yêu và lấy anh làm chồng.
Thì mẹ của anh cũng là mẹ em, em nhé.
Mẹ không sinh và nuôi em từ tấm bé.
Nhưng là mẹ anh và bà nội con em..!
Hãy tịnh tâm ngồi suy nghĩ lại xem.
Rồi mai đây mình cũng già như mẹ.
Nếu con mình chúng buông lời nặng nhẹ.
Mình có buồn có tủi lắm hay không ?
Bởi cuộc đời tựa như một dòng sông
Chảy quanh co rồi ra dòng biển cả.
Đừng để khi mẹ nằm trong đất đá.
Mới thấy mình có tội với mẹ cha...!
Nguồn: FB Yêu dân tộc Việt Nam
Tình mẹ; Người già
Sư Minh Tuệ và pháp hành dưới góc nhìn phật giáo; Trở về miền nhớ
Sống chung; Khi bạn trắng tay
21 thói quen biến chàng trai thành đàn ông; Đúng người tri kỉ; Tôi sẽ về họp lớp nhé bạn ơi
Người khôn ngoan không tranh cãi đúng sai; Nào ai đó; Người bạn đời thầm lặng
Thấm từng câu chữ qua những câu nói trong văn học Việt Nam; Nhỡ một cơn mưa; Ngơ ngác tình nhau
Để khắc cốt ghi tâm, suy ngẫm vợ chồng; Ai cũng mong một tri kỷ trong đời; Cuộc đời
Nghệ thuật sống; “Nghề làm vợ”
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá