- Văn nghệ
- Thơ
Hai đứa bé trên người không manh áo
Ngồi ôm nhau trong vũng nước bên hè
Cha em đâu! Đi chống lũ chưa về
Mẹ em đâu! Con tìm hoài chưa thấy.
Thằng anh chỉ chừng hơn em ba tuổi
Ôm thằng em cao hơn khoảng cái đầu
Trong vòm trời tìm mẹ, biết tìm đâu
Sang ngủ dậy thấy ngồi trong vũng nước.
Em mếu máo níu tay anh! Em đói
Anh thì thào, anh cũng đói em ơi
Chút nữa thôi đoàn cứu trợ đến rồi
Chắc sẽ có gói mỳ tôm lót dạ.
Xin em đó! Hãy ôm anh thật chặt
Đỡ gió lùa và đỡ rét nghe không
Mặc ngoài kia mưa gió vẫn cuồng phong
Căn nhà nhỏ chỉ còn trơ nền đất.
Xin em đó! Nín đi em, đừng khóc
Dẫu đói lòng anh em vẫn bên nhau
Bạn của anh! Lớp mẫu giáo nát nhàu
Đến mười đứa không bao giờ về nữa.
Nín đi em! Mẹ còn đi đâu đó
Chút nữa thôi, chắc cũng sắp quay về
Anh em mình sẽ có gói mỳ tôm
Nhai ngấu nghiến, trời ơi! Ngon, ngon quá.
Chúng cứ tưởng cha mẹ đi làm sớm
Nhưng ngờ đâu một sự thật tái tê
Một tối kia khi cơn lũ tràn về
Cha mẹ chúng đã ngồi lên cánh hạc.
Hai đứa bé, hai mảnh đời đen bạc
Tý tuổi đầu đã chịu cảnh mồ côi
Ngồi ôm nhau trong vũng nước sau hồi
Không khóc được bởi đâu còn nước mắt.
Trời xanh hỡi! Trên cao người có thấu
Bọn trẻ này đã có tội tình chi
Nở đọa đày bắt chúng phải biệt ly
Tình mẫu tử giờ trở thành xa xỉ.
Mong! Mong lắm những tấm lòng nhân ái
Của bà con trên khắp mọi miền
Giúp các con sống qua kiếp đoạn trường
Được ăn, mặc, được đến trường đi học.
Nguồn: FB Hồng Thuận Lê
Tôi xem con các bác
Như con cháu của tôi.
Vì vậy, việc dạy chúng
Cũng liên quan đến tôi.
Đặt vấn đề cách ấy,
Tôi yêu cầu thế này.
Các bác phải ghi nhớ
Và làm theo hàng ngày.
Một - buổi tối bà mẹ
Âu yếm và vỗ về,
Hãy dành ba mươi phút
Đọc truyện cho con nghe.
Điều này quan trọng lắm,
Giúp con lớn thành người.
Những cử chỉ âu yếm
Sẽ theo chúng suốt đời.
Hai - cuối tuần, ông bố
Đưa con đi công viên,
Đi bơi, đi dã ngoại
Hay thăm thú chùa chiền.
Đi và rồi giải thích,
Tuỳ lúc và tuỳ nơi,
Các hiện tượng cuộc sống,
Thiên nhiên và con người.
Cấm không mua Ipad,
Đồ chơi khủng càng không.
Cấm không đi ăn hiệu.
Nên tránh các đám đông.
Muốn rèn con cái tốt,
Trước hết phải rèn mình
Thành bố mẹ gương mẫu,
Trung thực và thông minh.
Tất nhiên còn nhiều chuyện
Phải giúp, dạy hàng ngày.
Nhưng tạm thời Ông Béo
Yêu cầu hai điều này.
Nhắc lại: Mẹ đọc truyện.
Bố đưa con đi chơi.
Tuyệt đối không kêu bận.
Tuyệt đối không được lười.
Nguồn: FB Thái Bá Tân
‐ Mẹ ơi, sao mẹ toàn mua đồ rẻ tiền cho bà ăn thế?
‐ Vì nói rẻ tiền bà mới chịu ăn, con ạ.
- Mẹ toàn lấy tiền của bố rồi đưa cho bà đếm, nhưng lại bảo tiền của chú út, là sao vậy mẹ?
‐ Vì chú út ở xa, bà nhớ, nên mẹ làm vậy để chú út lúc nào cũng ở gần bà.
- Hôm trước bà làm đổ bát cháo, nhưng mẹ nhận lỗi và rối rít xin lỗi bà. Sao phải thế ạ?
‐ Vì mẹ biết tay bà bị run, vậy mà mẹ sơ ý để cho bà tự ăn, nên lỗi là do mẹ.
- Bà có nghe được nữa đâu, sao mẹ phải xin phép mỗi khi vào phòng bà ạ?
‐ Vì bà nhiều tuổi hơn mẹ. Là mẹ của bố con, nên mẹ phải xin phép.
- Vì sao mỗi tối cả nhà mình phải vào phòng chơi với bà ạ?
- Cho bà đỡ buồn. Để bà cảm nhận cái không khí đầm ấm của gia đình, con gái ạ.
- Mẹ giỏi thật đấy. Lớn lên con cũng giống như mẹ.
- Mẹ cảm ơn con. Nhưng chuyện ấy tính sau. Còn bây giờ, con giúp mẹ dọn cơm nhé, bố con sắp về rồi. Để mẹ lên tắm rửa cho bà.
- Dạ mẹ...
Nguồn: FB Hiếu; Tác giả Võ Ngọc Trí
Đức Việt Online
Về già, con hiếu thảo tới mấy cũng cần hiểu định luật chim sẻ; Tập thấu hiểu cuộc đời; Nửa đời sau
Ta về mua chút dại khờ ngày xưa; Một quãng đường trần; Những tin nhắn trắng
Có một thời; Hãy yêu nhau khi còn có thể
Đọc và suy ngẫm; Còn vợ là còn mình; Ai có bưởi dùng bưởi
Khi ta già đi; Một đời người; Đừng dùng cả đời mình để hận một ai
Cảm ơn bạc bẽo của người; Hãy ôm lấy bản thân mình khi mệt mỏi; Đến một lúc…
Xin làm người vô tư; Người thuyền trưởng giỏi không đến từ vùng biển lặng sóng
Cảm ơn; Một thực trạng buồn; Bọn đàn ông
Hỏa hoạn lớn bùng phát tại trung tâm mua sắm Marywilska tại thủ đô Warsaw vào rạng sáng 12.05.2024 thiêu rụi hàng trăm gian hàng. Bao người Việt kinh doanh ở đây bất lực nhìn tài sản bỗng chốc tan thành mây khói.
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá