Đường đến dạ dầy

Xoay hoặc vuốt ngang Mobil để xem đầy đủ nội dung bảng

Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ những ông có tính cách bất thường, còn cứ cho họ ăn ngon, đưa vai cho họ dựa là đảm bảo giữ chân được họ.

Đối với con cái cũng không ngoại lệ. Ngày nay, những đứa trẻ mãi không chịu lớn ở chung nhà với bố mẹ đến phát ế không còn nữa. Thay vào đó, đến tuổi là chúng tót đi. Nhiều gia đình có biệt thự sang trọng, con cái vẫn dọn ra ở riêng. Có gia đình, bọn trẻ còn rủ nhau đi từ rất sớm, bỏ lại hai ông bà già chơ vơ côi cút với dấu hỏi đè nặng, mình đã làm gì không phải để con cái nó rũ áo không thương tiếc? Cô bạn mình còn buồn hơn. Cô single mom, cố tạo mọi điều kiện tốt nhất để con chịu chung nhà với cô, nhưng một ngày nó vẫn dọn đi thuê căn hộ bé hơn, đắt hơn, chắt bóp từng đồng học bổng để tự trang trải mọi chi phí. Có ai ở cảnh từng đàn chim vỗ cánh rủ nhau bay đi, mới hiểu, cùng với mùa thu của tuổi già, là nỗi buồn tách biệt. Con cái dọn ra riêng, đóng một dấu mộc vào chứng chỉ trưởng thành. Nhưng kèm theo đó, nỗi cô đơn của cha mẹ là rất thật. Thật mà không cách gì chối từ được.

Những bữa ăn truyền thống sẽ luôn là cầu nối những kẻ lưu lạc quây quần về cùng cha mẹ. Mỗi nhà sẽ có một vài món tủ trong những dịp trọng đại như thế. Bà mẹ đảm sẽ nhớ in khẩu vị từng đứa để chiều con. Đứa thích ăn chay, đứa chê hành, ghét cá, đứa mê hải sản. Những chỉ dấu cá nhân ấy chỉ có bà mẹ từng nuôi con chăm từng bữa ăn giấc ngủ mới biết, vì bà ghi vào tim vào óc dù có mắc bệnh Alzheimer cũng không lẫn. Chúng về với mẹ lúc yếu lòng, chênh vênh thèm chỗ dựa, hay đơn giản chỉ là thèm bát canh nóng hôi hổi vừa thổi vừa ăn. Thử hỏi có quán ăn sang trọng nào phục vụ tận tình, chu đáo, chan đẫm tình yêu thương, mà lại không mất tiền boa như Hotels Mama's?

Cuối tuần, con gái cùng lũ bạn hẹn hò mang đồ ra chợ đồ cũ ở Mauerpark bán. Chợ trời khổng lồ này hút khách du lịch khủng khiếp. Tiền chỗ phải ra tận nơi mua trước cả tháng. Thằng em vừa phong lưu vừa lười, cho chị một đống đồ thải ra. Chỉ một túi nặng mà nó bán được mấy trăm, còn hơn vứt thùng rác. Ông bố như mọi khi, hoan hỉ được làm taxi cho lũ trẻ, năm đứa gom luôn một lượt. Thu hoạch khá nhưng con bé bị cảm lạnh. Cái lạnh mùa thu rất ác, trông nó như con gà nhúng nước, đỏ sưng cả mũi. Con không bị corona đâu. Nó bảo. Cô thì cô, có sao đâu. Để đấy cho mẹ. Bây giờ con làm viên sủi Aspirin, nhớ uống lúc no và thật nhiều nước. Xong mai không đỡ đến đây mẹ chữa cho. Không đỡ mẹ ạ. Nó gọi, giọng ngạt ngào như ai bóp mũi. À, thuốc Aspirin trời đánh, á lộn, thần thánh ấy mà không đỡ thì để đấy cho mẹ.

Vẫn bài thuốc lăng nhăng của các bà các mẹ ngày xưa thôi. Cháo nóng giẫy chan vào hành lá tía tô, đập thêm lòng đỏ trứng. Ăn nóng cho toát mồ hôi. Ấy, hớt bên trên ấy, ăn vòng quanh, nó nguội hơn, đừng vục cả thìa xuống dưới, vừa bỏng vừa vữa chảy nước cả bát cháo mất ngon. Đấy, xong làm cốc nước dừa nóng với gừng và lòng đỏ trứng. Rồi, bây giờ vào đây mẹ massage. Mẹ học ở đâu ấy à? Thì học từ bà, còn tẩm quất này là từ ông. Ngày xưa ông dạy, tẩm quất cho ông, cái tay mẹ bé lắm, đấm mãi mà chưa kín lưng ông. Còn giờ, đi ba nhát đã hết tấm thân con gái... Thế, đau thì bảo mẹ nhé. Bây giờ mẹ cạo gió. Đây con nhìn cái thìa bạc nhé. Nhẫn bạc bà tặng đâu rồi? Mất hôm đi Casting rồi Mama. Đây, con nhìn nhé, thìa trắng bóng, bác Hương mua cho mẹ hồi về phép đấy. Quả trứng luộc còn nóng hôi hổi, bổ đôi, nhét cái thìa bạc vào, úp lại, bọc khăn lụa, lăn dọc sống lưng. Cái lòng đỏ thì móc ra cho vào cốc nước dừa nóng ban nãy đấy. Một lát sau, cái thìa đã bắt gió, đen sì. Làm thêm quả nữa, thìa đen kít tưởng có thể cạo ra một lớp than được. Dùng kem đánh răng lau sạch, bôi dầu, cạo hai bên gáy, bả vai cho con. Lúc này gió đã đi hết, chỉ còn mấy vết đỏ mờ mờ chứ không đen bầm nữa. Bôi thêm chút dầu vào gan bàn chân, mẹ dặn con: con không thích xông thì thôi. Thế đủ rồi. Giờ về đừng tắm rửa, chỉ đắp chăn ngủ thôi. Ngủ nhiều vào.

Con đỡ lắm rồi Mama, ho đã long đờm rồi. Con bé vừa nói vừa ôm lấy mẹ: cám ơn bà lang băm. Hai bố con nó cười với nhau, điệu bộ rất đồng lõa. Rồi nó hỏi ngay: lang băm là gì hả Mamma?

Lang băm là một bà già lẩm cẩm chuyên chữa bệnh theo kinh nghiệm, không được học hành đào tạo gì cả. Nói chung là rất giỏi, bí hiểm, nhưng thi thoảng cũng làm chết người. Thế thì đúng rồi. Mama là lang băm.

Mẹ biết rồi. Từ giờ ngoài phở nem bún bánh các kiểu, còn có thêm món mát xoa tẩm quất cạo gió các cái, biết đâu, dụ được bọn chim đã ra ràng thi thoảng bay về tổ ấm.

Đường qua dạ dày, vẫn là con đường tuy phàm tục nhưng mà, ngắn nhất.

(Nguồn: Bải và ảnh =>FB Kiều Thị An Giang)

Về trang trước

Chủ đề:

Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá

Thơ

Tiền là bạc; Trăng lúc tròn lúc khuyết, người lúc buồn lúc vui – Hãy tin tất cả sẽ an bài đẹp nhất  

25/04/2024

  Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ n

Thông điệp hôm nay; Nghịch lý cuộc sống

24/04/2024

  Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ n

Hạnh phúc là khi đã cố gắng hết mình; Định  nghĩa vui về chồng

23/04/2024

  Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ n

Văn xuôi

Những lời nói vô giá, để bạn ngẫmlại chính mình; Một bài học đơn giản nhưng quý báu

13/04/2024

  Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ n

Nhịn; Đừng cãi

10/04/2024

  Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ n

Sự thật nơi đáy giếng; Khi thấy buồn bực, chên vênh, mơ hồ về định hướng cuộc đời

09/04/2024

  Người ta bảo, muốn chinh phục đàn ông, hãy chinh phục cái dạ dày của họ. Cũng đúng thôi, đàn ông vốn nhẹ dạ, yếu đuối và hầu hết sợ vào bếp, trừ n

Lên đầu trang