- Văn nghệ
- Văn xuôi
Tối qua, chồng tôi vô tình làm đổ một ly rượu và nó vỡ tan trên sàn nhà. Tôi không ở đó để nhìn thấy nhưng đã nghe tiếng vỡ. Anh ấy tiếp tục dọn dẹp và kiểm tra xem có còn mảnh vụn nào không, sau khi hài lòng rằng đã nhặt hết, anh đi ngủ.
Tôi thường thức dậy vào ban đêm để làm vài việc lặt vặt quanh nhà, nên tôi dậy và đi vào phòng giặt. Khi đi qua bếp, tôi nhìn thấy một vài mảnh thủy tinh khá lớn. Thành thật mà nói, phản ứng đầu tiên của tôi là khó chịu... Tôi nghĩ điều này thật bất cẩn, nếu một trong các con của chúng tôi dậy và đi vào bếp mà dẫm phải mảnh thủy tinh thì sao? Tôi bắt đầu bực bội hơn thì nghe thấy trong lòng một tiếng nói nhắc nhở, “Chẳng phải mình ở đây là để giúp đỡ hay sao?”
Tôi hiểu rằng lẽ ra tôi nên vui mừng vì đã dậy để nhận thấy những gì anh ấy bỏ sót. Tôi quét lại sàn nhà và bắt đầu di chuyển đồ đạc để xem có mảnh nào văng ra xa không. Tôi tìm thấy khá nhiều.
Đây chính là hôn nhân. Vợ chồng chúng ta có thể không phải lúc nào cũng làm đúng hoàn hảo mọi thứ dù đã cố gắng hết sức, nhưng một người bạn đời thực thụ là người nhìn thấy sự thiếu sót và bù đắp cho nhau. Không phải lúc nào cũng là lúc để phàn nàn, đôi khi là lúc để hoàn thành.
Nguồn: FB My Lan Pham
Vợ tôi không thích đeo nhẫn, có một lần đã đem hai chiếc nhẫn đặt trên bệ cửa sổ, bị dì dọn vệ sinh lau chùi rồi quét vào sọt rác ở kế bên luôn. Ngày hôm sau, vợ tôi đem túi rác đi bỏ.
Qua một tuần mới nhớ đến mấy chiếc nhẫn, hỏi dì dọn vệ sinh, rồi tức tốc chạy đến thùng rác ở tiểu khu lục tìm. Làm sao mà tìm được...
Hai chiếc nhẫn, một chiếc 26 phân, một chiếc 50 phân, tổng giá trị hơn 103 triệu. Vợ tôi lo đến phát cáu, tôi an ủi em:
- Em không thích đeo nhẫn, lỡ làm mất thì thôi...
Cô ngạc nhiên:
- Vì sao anh không giận ?
- Vì sao anh phải giận ?
- Mẹ em nếu làm rơi cái chén, bị bố em mắng. "Đầu óc để ở cái xó nào mà rơi bể cái chén đắt tiền thế hả!"
Tôi bỗng nhiên hiểu được, hóa ra trong mắt cô, đồ vật mà bị thiệt hại thì nhất định sẽ bị mắng. Cô cũng bất ngờ khi tôi chẳng nói gì!
Bởi khi tôi còn nhỏ, trong nhà có đồ gì đó bị phá hư, người trong nhà cũng chưa từng mắng chửi nhau.
Hồi học cấp 2, tôi chơi bóng đá bể kính cửa hàng xóm phải đền tiền, bố mẹ sang xin lỗi cho người sửa mà không mắng tôi một lời.
Mẹ tôi chiên đồ ăn, dầu ăn văng trúng tay mẹ, nóng quá nên lỡ tay làm rơi cái tô vỡ vụn, thức ăn vương vãi khắp nhà, bố tôi không mắng mẹ, chỉ chạy thật nhanh lấy thuốc trị bỏng.
Qua đó nghiệm ra: Kỹ năng thân mật, lòng trắc ẩn và yêu thương gia đình có hay không sẽ được truyền từ thế hệ này sang thế hệ sau, sự tương tác của bố mẹ tốt hay xấu chính là tấm gương phản chiếu để con cái họ nhìn thấy khắc ghi trong lòng.
Sau khi kết hôn, họ sẽ sử dụng các phương pháp tương tự để hòa hợp với bạn đời và con cái.
Vợ chồng thương yêu nhau, tôn trọng nhau thì mới tu cho con cái tính thân mật cao, sau này trở thành vợ thành chồng của người ta cũng sẽ bao dung lỗi lầm cho nhau, sẽ ân cần quan tâm chăm sóc nhau.
Vợ chồng tính toán chi li, cãi vã suốt ngày sẽ khiến những đứa trẻ con họ có kỹ năng thân mật thấp, trầm cảm, tiếp thu kiến thức chậm và khó thể giỏi hơn với các đứa trẻ khác trong tương lai đầy khắc nghiệt.Và cái vòng tuần hoàn luẩn quẩn lại cứ thế tiếp diễn đến đời kế tiếp...
Một cái màn hình điện thoại bị phá hỏng, chỉ mấy trăm ngàn sửa chữa lại xài được rồi cớ gì mà phải dằn vặt nhau!
Nhưng sẽ mất bao nhiêu tiền và bao nhiêu năm để sửa chữa một mối quan hệ đã bị rạn nứt và vết đau ám ảnh trong lòng nhau!
Nguồn: FB Lặng
Chốn dương trần ta ở lại bao lâu
Có ai biết xin bảo dùm ta với
Để mai đây trên nẻo đường diệu vợi
Ta nhủ lòng sẽ thanh thản dừng chân.
Đến cuối đường sao bỗng thấy bâng khuâng
Bóng hình ai làm tim ta se thắt
Vệt nắng vàng đã hững hờ che khuất
Ánh mắt nào làm ta mãi luyến lưu.
Bước vào đời đi tìm chữ vô ưu
Ta tìm mãi đến bây giờ chẳng gặp
Cả đường đời vẫn cứ hoài va vấp
Lại vấn vương rồi day dứt bao điều.
Ta tưởng chừng đã học được chữ yêu
Cứ học mãi hết nửa đời chẳng thuộc
Đã trải nghiệm đến tâm can rét buốt
Để bây giờ còn nhói một niềm đau.
Phút chạnh lòng ta nhìn lại phía sau
Tìm hình bóng khuất dần trong nỗi nhớ
Thấy yêu thương của mối tình một thuở
Phút lắng lòng mắt lệ bỗng rưng rưng.
Nguồn: FB An Nhiên Giữa Dòng Đời; Tác giả Nguyễn Thị Hồng Ánh
Yêu thương tha thứ cho người
Đừng gây oán hận với người bạn ơi!
Để khi ta nhắm mắt rồi
Tâm hồn an lạc ta rời thế gian.
Yêu thương cao quý vô vàn
Tình người hơn cả bạc vàng, kim cương
Đời người một kiếp vô thường
Trần gian - ta mượn nơi nương thân mà!
Sống trong cái cõi Ta Bà
Yêu thương chưa đủ nên ta phải sầu
Biết chia sẻ - biết nhường nhau
Yêu thương, tha thứ phép màu
Nguồn: FB An Nhiên Giữa Dòng Đời
Đức Việt Online
Tình mẹ; Người già
Sư Minh Tuệ và pháp hành dưới góc nhìn phật giáo; Trở về miền nhớ
Sống chung; Khi bạn trắng tay
21 thói quen biến chàng trai thành đàn ông; Đúng người tri kỉ; Tôi sẽ về họp lớp nhé bạn ơi
Hôn nhân đừng miễn phí; Dạy vợ
Người khôn ngoan không tranh cãi đúng sai; Nào ai đó; Người bạn đời thầm lặng
Thấm từng câu chữ qua những câu nói trong văn học Việt Nam; Nhỡ một cơn mưa; Ngơ ngác tình nhau
Để khắc cốt ghi tâm, suy ngẫm vợ chồng; Ai cũng mong một tri kỷ trong đời; Cuộc đời
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá