Bữa cỗ người Việt

(Thư anh Tây gửi người yêu)

Xoay hoặc vuốt ngang Mobil để xem đầy đủ nội dung bảng

Em yêu! Anh vừa dự

Một bữa cỗ Việt Nam,

Vừa ăn vừa sợ hãi,

Mồ hôi hột ướt đầm…

Cả đám người bọn họ

Nam, nữ, trẻ và già

Hân hoan ngồi sà xuống

Trên một cái nền nhà…

Trên đó bày la liệt,

Lộn xộn các món ăn

Thơm ngon, tô to, nhỏ

Trên chiếu cũ rách, nhăn

Vài người chồm tay với

Qua các đĩa thức ăn

Lấy cho mình gia vị

Và những thứ họ cần

Những người trung niên bới

Trong đĩa lớn thức ăn

Lôi ra thứ ngon nhất

Bỏ chén người già hơn

Có người già nhận được

Lại tỏ ra cằn nhằn

Và lập tức chuyển chúng

Cho lũ trẻ xung quanh

Không khí ồn ào lắm

Ai cũng nói vài câu

Nhưng chẳng ai để ý

Có gì quan trọng đâu

Trong đám người phụ nữ

Có người thì dùng tay

Lại có người dùng đũa

Khoắng nồi tìm…. vận may

Khi một người vớt được

Chùm trứng gà từ nồi

Mấy phụ nữ quanh đó

Hò reo, sung sướng cười!

Vài phụ nữ còn lại

Ngồi tỷ mẩn xé ra

Chiến lợi phẩm thu được

Bón cho trẻ con nha

Anh cũng ko biết được

Buổi tiệc bắt đầu chưa

Khi người lớn tuổi nhất

Uống rượu, chân đung đưa

Vài người trong số họ

Tay bốc cây rau to

Vặt vài lá bỏ miệng

Còn lại, ném vào tô

Bọn trẻ con trong bữa

Vừa ăn vừa huyên thuyên

Xô đẩy, la inh ỏi

Khiến người lớn chịu phiền

Bữa ăn thường dao động

Khoảng một tiếng đồng hồ

Dạ dày quá mỏi mệt

Khi liên tục chất đồ…

Người cao niên trong tiệc

Được trọng vọng, tất nhiên

Thông thường họ ăn ít

Và đứng dậy đầu tiên

Bỗng xuất hiện cô gái

Như dưới đất chui lên

Bưng một khay trà nóng

Để mời các bề trên

Các cụ ngậm trong miệng

Cây tăm bé xíu thôi

Cà qua, cà lại mãi…

Như sơn tường, đúng rồi!

Một ngụm trà được nuốt

Rồi chép miệng liên hồi

Một ngụm nữa được súc…

Ồng ộc mãi không thôi!

Đám đông, trong lúc đó

Vẫn miệt mài uống, ăn

Gắp cho nhau những món

Người khác không ngồi gần

Bỗng có một ai đó

Mút chùn chụt đũa mình

Rồi dùng đôi đũa đó

Gắp cho anh, nhiệt tình:

Một miếng thịt kỳ dị

Và tất cả ồ lên

Ăn đi, ngon lắm đấy

Nào, cố lên, cố lên!

Anh thấy ghê ghê thật

Rồi lại tự hỏi mình

Họ nói ngon, biết vậy

Nhưng có ngon với mình?

Vì đã hiểu tập tục

Phải nhường người già hơn

Anh chuyển người lớn tuổi

Đang ngồi ăn kế bên…

Thế rồi miếng thịt đó

Đi lòng vòng rất lâu

Qua những đôi đũa ướt

Về người chủ ban đầu

Người đó gầy, khắc khổ

Nhai nát, rên vài câu

Chắc là lời bình luận

Nhưng có ai nghe đâu…

Mọi người còn túi bụi

Gom đủ các thứ cần

Cho vào “bánh đa” mỏng

Nhúng nước chấm ướt đầm

Rồi nhặt thêm rau sống

Họ vẩy nước lung tung

Làm ướt hết cả mặt

Của mấy người ngồi cùng…

Khi bữa ăn kết thúc

Không ai dám động vào

Miếng “chả” cuối trên đĩa

Anh không hiểu vì sao?

Bữa tiệc của người Việt

Mọi người ăn, và còn

Thúc ép thêm người khác

Ăn món họ thấy ngon…

Một nguyên tắc ăn uống

Nghiêm khắc và mơ hồ

Độc đáo và căng thẳng

Anh vừa sợ vừa lo…

Tuy hơi mất trật tự

Và vất vả quá chừng (!)

Nhưng thực sự thân mật,

Khó quên đến lạ lùng./.

(Xem thêm:=> Mai tôi đi)

Nguồn: FB Thanh Huy Trinh

Về trang trước

Chủ đề:

Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá

Thơ

Mãi còn yêu anh; Đạo vợ chồng

18/04/2024

(Thư anh Tây gửi người yêu)   Em yêu! Anh vừa dự Một bữa cỗ Việt Nam, Vừa ăn vừa sợ hãi, Mồ hôi hột ướt đầm…   Cả đám người bọn họ Nam, nữ, trẻ và già Hân hoan ngồi sà xuống Trên một cái nền nhà…   Trên đó bày la liệt, Lộn xộn các món ăn Thơm ngon, tô to, nhỏ Trên chiếu

Trong tình yêu xa cách; Đừng bỏ em

17/04/2024

(Thư anh Tây gửi người yêu)   Em yêu! Anh vừa dự Một bữa cỗ Việt Nam, Vừa ăn vừa sợ hãi, Mồ hôi hột ướt đầm…   Cả đám người bọn họ Nam, nữ, trẻ và già Hân hoan ngồi sà xuống Trên một cái nền nhà…   Trên đó bày la liệt, Lộn xộn các món ăn Thơm ngon, tô to, nhỏ Trên chiếu

Tình Tây Bắc; Đời dạy cho ta

16/04/2024

(Thư anh Tây gửi người yêu)   Em yêu! Anh vừa dự Một bữa cỗ Việt Nam, Vừa ăn vừa sợ hãi, Mồ hôi hột ướt đầm…   Cả đám người bọn họ Nam, nữ, trẻ và già Hân hoan ngồi sà xuống Trên một cái nền nhà…   Trên đó bày la liệt, Lộn xộn các món ăn Thơm ngon, tô to, nhỏ Trên chiếu

Văn xuôi

Những lời nói vô giá, để bạn ngẫmlại chính mình; Một bài học đơn giản nhưng quý báu

13/04/2024

(Thư anh Tây gửi người yêu)   Em yêu! Anh vừa dự Một bữa cỗ Việt Nam, Vừa ăn vừa sợ hãi, Mồ hôi hột ướt đầm…   Cả đám người bọn họ Nam, nữ, trẻ và già Hân hoan ngồi sà xuống Trên một cái nền nhà…   Trên đó bày la liệt, Lộn xộn các món ăn Thơm ngon, tô to, nhỏ Trên chiếu

Nhịn; Đừng cãi

10/04/2024

(Thư anh Tây gửi người yêu)   Em yêu! Anh vừa dự Một bữa cỗ Việt Nam, Vừa ăn vừa sợ hãi, Mồ hôi hột ướt đầm…   Cả đám người bọn họ Nam, nữ, trẻ và già Hân hoan ngồi sà xuống Trên một cái nền nhà…   Trên đó bày la liệt, Lộn xộn các món ăn Thơm ngon, tô to, nhỏ Trên chiếu

Sự thật nơi đáy giếng; Khi thấy buồn bực, chên vênh, mơ hồ về định hướng cuộc đời

09/04/2024

(Thư anh Tây gửi người yêu)   Em yêu! Anh vừa dự Một bữa cỗ Việt Nam, Vừa ăn vừa sợ hãi, Mồ hôi hột ướt đầm…   Cả đám người bọn họ Nam, nữ, trẻ và già Hân hoan ngồi sà xuống Trên một cái nền nhà…   Trên đó bày la liệt, Lộn xộn các món ăn Thơm ngon, tô to, nhỏ Trên chiếu

Lên đầu trang