Những châm ngôn giúp con người đứng dậy sau mỗi lẫn vấp ngã; Bức tranh sơn dầu của Rubens và bài học cuộc đời!

Những châm ngôn giúp con người đứng dậy sau mỗi lẫn vấp ngã

1. Một mũi tên muốn lao về phía trước thì nó phải được kéo về phía sau. Vậy nên, khi bị cuộc sống đẩy về phía sau, càng cần thêm động lực để tiến về phía trước.

2. Cuộc sống tương tự như camera, hãy chỉ tập trung những điều quan trọng, lưu giữ những khoảnh khắc tốt đẹp trong cuộc đời. Nếu một bức ảnh bị hỏng, đừng vứt bỏ chiếc camera, hãy vui vẻ chụp một bức khác.

3. Không cần biết khó khăn đến đâu, hãy luôn quyết tâm vững bước mà tiến. Thất bại chỉ thực sự khi từ bỏ mọi cố gắng. Đối lập với chiến thắng không phải là thất bại mà chính là từ bỏ.

4. Lần đầu nghe một câu chuyện phiếm, có thể cười lăn lộn. Lần hai cũng câu chuyện ấy, vẫn cười được nhưng không còn nhiều như lần đầu. Lần tiếp theo vẫn nghe câu chuyện ấy, không còn cười nữa. Nghĩa là không thể cười mãi bởi một câu chuyện, vậy cớ gì lại khóc mãi vì một thất bại trong quá khứ. Hiện tại mới chính là thứ cần trân trọng, tương lai mới chính là nơi cần hướng đến.

5. Sẽ mãi mãi không thể biết được điều gì xảy ra ở trang sách tiếp theo nếu cứ đọc đi đọc lại trang sách cũ.

6. Một ngày quá ngắn ngủi để thức dậy mỗi buổi sáng với đầy sự tiếc nuối. Trân trọng những người đối đãi tử tế với mình, tha thứ cho những lỗi lầm có thể tha thứ và tin tưởng mọi thứ trên đời xảy ra đều có nguyên nhân của nó. Nếu cuộc sống cho ta cơ hội, hãy nắm bắt lấy. Nếu cơ hội đó thay đổi cuộc đời tốt đẹp, hãy đón nhận nó.

7. Nếu cứ tiếp tục ta thán về cùng một nỗi buồn, cùng một việc nhỏ nhặt, con người sẽ mãi mãi chìm đắm trong thất bại và sống một cuộc đời nhỏ bé. Hãy luôn nhớ rằng, ngay cả một ngày tồi tệ nhất cũng chỉ có 24 tiếng đồng hồ.

8. Không thể nào thay đổi quá khứ nhưng có thể học từ những thất bại để thay đổi trong tương lai.

Bức tranh sơn dầu của Rubens và bài học cuộc đời!

Những người lần đầu tiên bước vào viện bảo tàng đã cảm thất kinh ngạc khi nhìn thấy bức tranh này, có người còn cười và chế nhạo. Sao có thể treo bức tranh như vậy ngay cửa chính viện bảo tàng chứ?

Nhưng người dân nước Puerto Rico thì rất kính trọng bức tranh này, cảm động rơi nước mắt. Cô gái trẻ để lộ bầu ngực là con gái của ông, ông lão chính là cha cô gái. Simon trong bức tranh chính là người anh hùng đã đấu tranh đòi độc lập cho nước Puerto Rico, nhưng bị bắt giam vào ngục và bị kết tội "cấm thực".

Ông già chết dần chết mòn, lúc lâm chung con gái ông vừa sinh con đến thăm cha. Nhìn thấy cơ thể suy nhược của cha, không muốn cha chết thành con ma đói. Cô đã cởi áo, đưa dòng sữa của mình cho cha bú. Cùng một bức tranh, có người cười nhạo, có người cảm động. Người không biết được câu chuyện thật sự đằng sau bức tranh sẽ chế giễu, người biết sẽ cảm thấy đau lòng.

Bài học cuộc đời

Con người thường chỉ nhìn thấy bề ngoài sự việc, không nhìn thấy bản chất bên trong. Nhiều lúc sự thật không như ta thấy. Đáng sợ nhất không phải bị người khác lừa gạt, mà chính tự mình lừa gạt bản thân mà không thể nhận ra. Rất nhiều thứ không thể đánh giá qua bề ngoài. Hãy dùng trái tim tĩnh lặng, đôi mắt sáng suốt và trí tuệ để học thông bài học cuộc đời!

- Mua xe, chỉ mỗi hỏi ý người này người kia. Cuối cùng tiền mình bỏ ra nhưng mua một chiếc xe người khác thích.

- Tìm người yêu, nghe người này một câu, người kia một câu, không chắt lọc, cuối cùng tìm được nhưng không phải là người mình muốn.

- Sự nghiệp bản thân, cứ răm rắp theo ý kiến người thân, bạn bè. Cuối cùng bỏ lỡ cơ hội thay đổi cuộc đời, đi trên con đường của người khác chứ không phải của mình.

- Đôi giày mình mang, vừa hay không, dù hỏi ai, thì rốt cuộc chỉ mỗi mình biết đích xác. Hãy mang đôi giày của mình đi trên con đường của mình.

Nguồn: FB

Đức Việt Online

Xem thêm:
Về trang trước

Chủ đề:

Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá
Lên đầu trang