- Văn nghệ
- Thơ
Mình dừng lại khi đủ thương đủ nhớ
Đủ dỗi hờn… đủ mắc nợ tơ duyên
Đủ chạm vào hai chữ rất thiêng liêng
Nhưng… chữ “nợ” lại bỏ quên nên “lỡ”.
Cứ ngỡ sẽ gọi nhau câu “chồng - vợ”
Nhưng nào ngờ đôi lứa mãi đôi nơi
Yêu thật nhiều nhưng mộng ước chia phôi
Trời sắp đặt cho đôi đời đôi lối…
Câu thiết tha vẫn ân cần mỗi tối
Cũng chẳng còn dành để gọi cho nhau
Tiếng yêu xưa ta tâm hợp ý đầu
Cũng nghẹn đắng… khi gặp nhau phố cũ.
Trách trời cao se duyên xưa đứt vỡ
Hay trách đời gieo cách trở chia phôi
Trách mưa chiều hôm ấy hoá đơn côi
Hay trách nắng khiến lòng người thay đổi.
Trách cơn giông khiến mắt cay vì buị
Trách thu về xui lá trút muôn nơi
Trách con đường nay bỗng quá xa xôi
Hay trách gió ngược nẻo đời heo hút…
Biết trách ai… trách tại mình kiếp trước
Tu chẳng tròn nên bạc phước vậy thôi
Buông tay nhau giữa vòng xoáy cuộc đời
Đành chúc phúc cho người luôn hạnh phúc…
Nguồn: Hoàng Khánh Linh - FB Tình yêu và nỗi nhớ
Về già, con hiếu thảo tới mấy cũng cần hiểu định luật chim sẻ; Tập thấu hiểu cuộc đời; Nửa đời sau
Ta về mua chút dại khờ ngày xưa; Một quãng đường trần; Những tin nhắn trắng
Có một thời; Hãy yêu nhau khi còn có thể
Đọc và suy ngẫm; Còn vợ là còn mình; Ai có bưởi dùng bưởi
Cảm ơn bạc bẽo của người; Hãy ôm lấy bản thân mình khi mệt mỏi; Đến một lúc…
Cảm ơn; Một thực trạng buồn; Bọn đàn ông
Khi ta già đi; Một đời người; Đừng dùng cả đời mình để hận một ai
Xin làm người vô tư; Người thuyền trưởng giỏi không đến từ vùng biển lặng sóng
Hỏa hoạn lớn bùng phát tại trung tâm mua sắm Marywilska tại thủ đô Warsaw vào rạng sáng 12.05.2024 thiêu rụi hàng trăm gian hàng. Bao người Việt kinh doanh ở đây bất lực nhìn tài sản bỗng chốc tan thành mây khói.
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá