.png)
22- Nguyên công văn của Sở Tài chính
Theo điều §367, đoạn 2, câu 1, Abgabenordnung-AO (Quy phạm Trích nộp thuế), tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng lại khai báo thuế của ngài và khẳng định chỉ có thể giải quyết được phần nào, như sau:
- Việc kiểm tra thuế doanh thu cho thấy, ghi chép sổ sách kế toán của ngài sai quy định, doanh thu khai báo của ngài chệnh xa so với số liệu thống kê bình quân chung. Từ đó buộc phải ấn định doanh thu. Ấn định doanh thu có nhiều phương pháp khác nhau.
- Phương pháp ấn định, Cân đối tiền, do ngài đề nghị tôi không thể chấp nhận, bởi số liệu ngài đưa ra trong kết qủa tính toán ngài gửi chúng tôi ngày 26.11.2003 không thể kiểm toán nổi.
- Do vậy, phương pháp ấn định doanh thu theo phương pháp trước đây của chúng tôi, dựa trên thặng số bình quân chung tính trên thực phẩm mua vào, theo Điều §162 AO, được áp dụng trở lại. Thặng số đó hiện đối với Imbiss từ thấp nhất, đến trung bình, đến cao nhất là 117%-163%-270%. Đối với Restaurant: 150%-213%-317%. Đối với China-Restaurant, do tỷ lệ trị giá nguyên liệu sử dụng thấp, nên thặng số bình quân của Pizza được dùng làm chuẩn: 223%-285%-376%.
- Nếu tính bình quân cho các loại hình trên, thì thặng số sẽ là 220%. Trên nguyên tắc, đó là mức có thể áp dụng được cho bất cứ nhà hàng, tiệm ăn nào!
Con số bình quân 220% với khẳng định có thể áp dụng cho bất cứ nhà hàng tiệm ăn nào, làm anh té ngửa người, từ trước cứ nghĩ, mình khai báo đúng là đúng, chẳng cần quan tâm đến người khác làm như thế nào, để còn biết kiểm tra lại mình, xem có khác người hay không ? Và nếu khác thì còn lưu trữ lại bằng chứng làm căn cứ giải thích. Tục ngữ cây ngay không sợ chết đứng, chẳng nghiệm được vào anh.
23- Mặc cả
Rõ ràng Phương pháp Cân đối thu chi tiền được pháp luật cho phép. Nhưng với 1 bảng biểu phải thống kê chi tiết như một quyển nhật ký cuộc sống chi tiêu hàng ngày kéo dài tới 3 năm như trường hợp của Nguyễn V, thì qủa là đánh đố cả người thực hiện lẫn người kiểm tra.
Sở Tài chính chỉ có thể kết luận rằng không thể kiểm toán, chứ không thể bác bỏ, bởi muốn bác bỏ thì lại phải đưa chứng cứ, cực kỳ phức tạp, tốn kém thời gian và tha hồ tranh cãi lằng nhằng.
Như một qủa đắng, dạng thơ tình “Một quả tình khó nuốt làm sao / Khạc chẳng ra cho nuốt chẳng vào). Có thể vì thế, nên Sở Tài chính đành chọn con đường thương lượng vốn
được áp dụng rộng rãi trong tranh chấp thuế giữa Sở Tài chính và doanh nghiệp. Sau khi quả quyết, thặng số 220%, quyền của Sở Tài chính có thể áp dụng cho bất cứ nhà hàng tiệm ăn nào, Sở Tài chính thả mồi: Tuy nhiên chúng tôi sẵn sàng chấp thuận cho ngài mức thặng số thấp hơn nhiều, chỉ 180%, để chấm dứt tranh cãi hai bên. Mức thuế 16% và 7%, chúng tôi cũng tính lợi cho ngài, 2/3 chịu thuế suất 7% và chỉ 1/3 chịu thuế suất 16%. Sau khi nêu nguyên tắc, Sở Tài chính đưa luôn bảng tính toán kết qủa, để anh tiện so sánh thiệt hơn:
- Năm 2001: Tổng hàng thực phẩm mua vào là: 308.429,52 DM. Áp mức thặng số 180%, doanh số bán ra sẽ là: 863.602,65 DM. Trong đó doanh thu chịu thuế 7% chiếm tỷ trọng 2/3 sẽ là: 575.735,10 DM, vượt hơn so với khai báo ban đầu 90.945 DM. Làm tròn xuống: 90.000 DM, thuế MwSt 7% phải truy thu là: 6.300 DM. Với cách tính tương tự, doanh số
chịu thuế 16% là: 287.867,33 DM, tăng so với khai báo 53.000 DM và phải truy thu thuế: 8.480 DM.
- Năm 2002: Áp dụng cách tính trên, loại doanh thu chịu thuế 7% tăng thêm 17.000 Euro, phải truy thu thuế: 1.190 Euro, doanh thu chịu thuế 16% tăng thêm 6.000 Euro, phải truy thu thuế: 960 Euro.
24- Đe doạ
Sau khi đã nhân nhượng, Sở chính ấn định lịch cho Nguyễn V. chậm nhất hết ngày 10.4.2006, phải trả lời có nhất trí kết qủa trên hay không. Công văn được kết thúc bằng câu cuối cùng: nếu hết ngày trên không trả lời, chúng tôi sẽ quyết định theo hồ sơ hiện có và sẽ áp dụng mức thặng số 220% như đã khẳng định, chứ không theo mức đã nhân nhượng 180%.
CÒN TIẾP
Đức Việt Online
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá