.jpg)
BẮT ĐẦU XÉT XỬ ‘TRÙM’ DIDDY TRONG VỤ ÁN CHẤN ĐỘNG NƯỚC MỸ
Sáng 5-5 tại New York, phiên tòa xét xử Sean 'Diddy' Combs - ông trùm làng nhạc Mỹ - chính thức bước vào giai đoạn đầu với quy trình lựa chọn bồi thẩm viên.
Vụ án gây chấn động của ông trùm hip hop Diddy là một trong những vụ án hình sự có sức ảnh hưởng lớn nhất làng giải trí Mỹ trong nhiều năm trở lại đây, với cáo buộc liên quan đến buôn bán tình dục, tổ chức tội phạm và vận chuyển người để mại dâm.
Theo báo Variety, Tòa án liên bang ở khu Hạ Manhattan trở thành tâm điểm truyền thông ngay từ sáng sớm, khi hàng chục phóng viên, nhà báo và người dân tụ tập bên ngoài.
Bên trong phòng xử, 150 ứng viên bồi thẩm viên được phát bảng câu hỏi dài, trong đó yêu cầu họ khai báo quan điểm cá nhân về lực lượng thực thi pháp luật, trải nghiệm (nếu có) liên quan đến lạm dụng tình dục, cũng như cung cấp thông tin về Diddy và các nhân vật nổi tiếng khác liên quan đến vụ việc.
Vụ án Diddy liên đới gần 200 người nổi tiếng
Một điểm đặc biệt gây chú ý là danh sách hơn 190 người nổi tiếng được đưa ra để các bồi thẩm viên đánh dấu những cái tên họ biết đến.
Danh sách này bao gồm những ngôi sao như Michael B. Jordan, Kanye West, Mike Myers, Kid Cudi, Michelle Williams (Destiny's Child), Dawn Richard, nữ diễn viên Lauren London và nhiều thành viên trong gia đình của Diddy.
Việc đưa vào nhiều cái tên nổi tiếng đã gây ra sự tò mò, đặc biệt khi chưa rõ mối liên hệ cụ thể giữa họ và vụ án.
Tuy nhiên, một số nhân vật trong danh sách được cho là có liên quan trực tiếp đến các tình tiết của vụ án.
Trong đó, rapper Kid Cudi bị nghi là nạn nhân trong một vụ đánh bom xe hơi năm 2011 - được cho là do Diddy chỉ đạo, thời điểm anh đang hẹn hò với Casandra "Cassie" Ventura, bạn gái cũ lâu năm của Diddy và cũng là nhân chứng chính của vụ án lần này.
Theo Reuters, Diddy hiện đối mặt với năm tội danh bao gồm một tội tổ chức tội phạm, hai tội buôn bán tình dục và hai tội vận chuyển người để thực hiện hành vi mại dâm.
Nếu bị kết án, ông có thể phải đối mặt với án tù chung thân. Thời gian xét xử dự kiến kéo dài ít nhất 8 tuần, với phần tranh luận mở đầu được lên lịch vào ngày 12-5 tới.
Các công tố viên cho biết quá trình điều tra đã kéo dài nhiều năm với quy mô lớn, thu thập dữ liệu từ hơn 100 thiết bị điện tử như máy tính xách tay, điện thoại và ổ cứng. Họ cũng đã phỏng vấn hơn 50 nhân chứng, trong đó có nhiều phụ nữ cáo buộc từng bị Diddy lạm dụng trong khoảng thời gian từ năm 2004 đến 2024.
Họ mô tả nam nghệ sĩ là kẻ cầm đầu một hệ thống tội phạm tinh vi, được duy trì bởi những người thân tín như trợ lý, vệ sĩ, quản lý - những người đã giữ im lặng suốt nhiều năm.
Ngoài vụ án hình sự lần này, kể từ năm 2023, Diddy đã đối mặt với hơn 70 vụ kiện dân sự từ quấy rối, cưỡng bức đến buôn bán tình dục. Tuy nhiên, đây là vụ án đầu tiên có thể đưa ông ra tòa theo luật liên bang và có nguy cơ phải ngồi tù.
Trong khi đó, Diddy vẫn phủ nhận mọi cáo buộc, khẳng định mọi hành vi tình dục đều mang tính tự nguyện và cho rằng ông đang bị "bôi nhọ có tổ chức". Đội ngũ pháp lý của ông tuyên bố sẽ phản bác từng cáo buộc và yêu cầu công lý phải công bằng.
DOANH NGHIỆP ‘KẺ KHÓC NGƯỜI CƯỜI’ TRƯỚC THUẾ QUAN CỦA ÔNG TRUMP
Thuế nhập khẩu đang tạo động lực cho một số nhà máy của Mỹ.
Một số công ty sản xuất vừa và nhỏ của Mỹ đang ghi nhận đơn hàng tăng từ các doanh nghiệp muốn tránh phải chịu thuế nhập khẩu mới. Điều này làm dấy lên hy vọng rằng chính sách thuế quan có thể mang lại động lực dài hạn cho ngành sản xuất nội địa.
Mặc dù các mức thuế của ông Trump gây gián đoạn thương mại toàn cầu và ảnh hưởng kinh tế Mỹ, nhưng một số doanh nghiệp cho biết quy định mới đang giúp sản phẩm của họ cạnh tranh về giá so với hàng nhập khẩu sau nhiều năm.
“Chúng tôi đang quá tải. Nhà máy ở Chicago và Cleveland đều hoạt động 24/7”, ông Jack Schron, Chủ tịch công ty sản xuất dụng cụ nông nghiệp Jergens Inc cho biết. Ông nói nhu cầu tăng đến từ 2 nguồn chính: khách hàng muốn tránh thuế nhập khẩu và đơn hàng từ ngành quốc phòng tăng mạnh trong 18 tháng qua.
Tại Ohio, ông Donny Chaplin – Chủ tịch Grand River Rubber & Plastics – cho biết công ty ông đang nhận nhiều đơn hàng và yêu cầu báo giá hơn. Hai khách hàng cũ từng chuyển sang nhà cung cấp Trung Quốc đã quay lại đặt mua gioăng cao su từ Grand River. Ba nhà sản xuất lọc dầu cũng tiếp cận công ty để chuyển đơn hàng từ Trung Quốc, trong đó hai đơn hàng đã được chốt.
Nếu các đơn hàng mới được hoàn tất, doanh thu có thể tăng thêm khoảng 5 triệu USD mỗi năm, tương đương 10% tổng doanh thu hiện tại. Điều này buộc Chaplin phải tuyển thêm lao động, mở rộng dây chuyền sản xuất và ký hợp đồng dài hạn với khách hàng để đảm bảo ổn định trong trường hợp thuế quan bị dỡ bỏ.
Tuy nhiên, các công ty như Grand River cũng đối mặt với chi phí sản xuất tăng do phải nhập khẩu nguyên vật liệu từ Trung Quốc – vốn đang chịu thuế 145%. Grand River nhập kính bảo hộ, dụng cụ máy móc, nút tai và một lượng nhỏ cao su từ các nước chịu thuế 10%. Chaplin cho biết công ty có thể hấp thụ một phần chi phí tăng nhưng vẫn phải điều chỉnh giá bán.
Các công ty từng nổi lên trong đại dịch nhờ sản xuất khẩu trang, găng tay cao su và thiết bị bảo hộ cá nhân hiện cũng đang được hồi sinh nhờ chính sách thuế quan. Khi đại dịch kết thúc, nhiều doanh nghiệp đã gặp khó khăn vì các bệnh viện “quay lưng” với các nhà sản xuất Mỹ và nối lại nhập khẩu từ các hãng Trung Quốc vì chi phí rẻ hơn.
Alan Rust, giám đốc chiến lược của SafeSource Direct (Louisiana), cho biết giá găng tay cao su từ Trung Quốc đã tăng gấp đôi và các khách hàng đang phải tìm nguồn cung thay thế.
SafeSource đã tái khởi động 2 dây chuyền sản xuất, nâng tổng số dây chuyền lên 8, sản xuất khoảng 22.000 chiếc găng tay mỗi giờ, tương đương gần 118 triệu chiếc mỗi tháng. Sản lượng cao hơn giúp công ty giảm chi phí, đưa giá bán tiệm cận giá của các đối thủ châu Á. Tuy nhiên, SafeSource hiện cũng phải trả thuế 10% cho hóa chất cao su nhập khẩu từ Brazil và Ý.
Tại Massachusetts, lao động tại công ty AccuRounds đang tăng ca để đáp ứng nhu cầu tăng đối với trục, van và linh kiện thép. CEO Michael Tamasi cho biết hai khách hàng từng chuyển đơn hàng sang Singapore và Trung Quốc nay đã quay lại. Doanh thu quý 1/2025 tăng 20% so với cùng kỳ năm ngoái.
Các tập đoàn sản xuất hàng tiêu dùng lớn cũng kỳ vọng được hưởng lợi. Whirlpool, hãng sản xuất thiết bị gia dụng tại Michigan, cho biết đối thủ châu Á đã được hưởng lợi thế không công bằng kể từ khi mức thuế dưới nhiệm kỳ đầu của ông Trump hết hiệu lực năm 2023. Nhờ sản xuất tại châu Á, các đối thủ này có lợi thế chi phí khoảng 150 USD/chiếc máy giặt so với Whirlpool. Công ty này lắp ráp 80% hàng gia dụng Mỹ tại các nhà máy trong nước.
CEO Marc Bitzer nói rằng thuế mới đối với thiết bị gia dụng nhập khẩu lắp ráp hoàn chỉnh sẽ giúp thu hẹp chênh lệch giá. Whirlpool dự kiến chi phí tăng thêm 2,4% trong năm nay – tương đương 400 triệu USD – và sẽ bù đắp bằng cách cắt giảm chi phí và tăng giá bán.
Các trường hợp trên là tín hiệu tích cực cho những người ủng hộ thuế quan – những người tin rằng chính sách này sẽ hồi sinh ngành sản xuất Mỹ. Tuy nhiên, cho đến nay, chỉ một số ít tập đoàn công bố kế hoạch xây dựng nhà máy mới hoặc chuyển hoạt động về Mỹ và các khảo sát toàn ngành vẫn cho thấy triển vọng không mấy lạc quan. Khảo sát tháng 4 của Cục Dự trữ Liên bang khu vực Texas cho thấy lo ngại về thuế quan làm giảm kỳ vọng kinh doanh.
Ngoài ra, các doanh nghiệp phụ thuộc vào nhập khẩu có cái nhìn kém tích cực hơn.
Tại Husco International, nhà sản xuất linh kiện xe hơi và thiết bị nông nghiệp gần Milwaukee, CEO Austin Ramirez cho biết công ty đã giảm phụ thuộc một nửa vào vật tư từ Trung Quốc trong thập kỷ qua nhằm ứng phó với thuế quan từ nhiệm kỳ đầu của ông Trump. Tuy nhiên, xét theo giá trị nhập khẩu, 20% đầu vào vẫn đến từ Trung Quốc.
“Chúng tôi không thể dừng nhập khẩu. Đây là những thành phần quan trọng để sản xuất hàng hóa”, Ramirez nói. “Chúng tôi phải tiếp tục nhập khẩu và tôi phải trả thêm chi phí thuế quan bằng cách tăng giá”.
HỖ TRỢ NGƯỜI NHẬP CƯ ‘TỰ TRỤC XUẤT’
.jpg)
Chính quyền của Tổng thống Donald Trump đã đưa ra sáng kiến mới, cấp cho những người nhập cư bất hợp pháp 1.000 USD và vé máy bay miễn phí nếu họ tự nguyện rời khỏi Mỹ.
Đài RT trích dẫn thông báo hôm 5/5 của Bộ An ninh Nội địa Mỹ (DHS) cho biết, chính sách này sẽ hỗ trợ tài chính, và chi phí di chuyển cho người nhập cư trái phép đồng ý rời khỏi Mỹ thông qua ứng dụng CBP Home. Khoản tiền 1.000 USD sẽ được cấp sau khi người nhập cư bất hợp pháp đã trở về quê hương và thông tin này được xác nhận thông qua ứng dụng.
Cùng ngày, phát biểu tại Nhà Trắng, Tổng thống Trump đã nhấn mạnh những lợi ích của sáng kiến trên. Theo ông, một số người tham gia chương trình "tự trục xuất" có thể đủ điều kiện để quay lại Mỹ một cách hợp pháp trong tương lai.
"Chúng tôi sẽ làm việc với họ để có thể một ngày nào đó, với một chút nỗ lực, họ có thể quay trở lại, nếu họ là những người tốt, nếu họ là kiểu người chúng tôi muốn ở lại đất nước mình, những người chăm chỉ và yêu đất nước chúng tôi”, ông Trump nói.
Bộ trưởng DHS Kristi Noem mô tả sáng kiến trên là “cách tốt nhất, an toàn nhất và tiết kiệm chi phí nhất” để những người nhập cư không có giấy tờ tránh bị Cơ quan Thực thi di trú và Hải quan Mỹ (ICE) bắt giữ. Bà Noem cũng kêu gọi những người nhập cư trái phép “tải ứng dụng CBP Home ngay hôm nay và tự trục xuất”.
DHS ước tính, thông thường để trục xuất một người khỏi Mỹ sẽ tốn trung bình 17.121 USD. Trong khi đó, chương trình tự trục xuất được dự đoán sẽ giảm khoảng 70% chi phí xuống còn khoảng 4.500 USD/người, bao gồm cả khoản tiền trợ cấp và hỗ trợ đi lại.
Trong chiến dịch tái tranh cử tổng thống năm 2024, ông Trump đã nhiều lần hứa sẽ chấm dứt làn sóng nhập cư trái phép vào Mỹ và triển khai “hoạt động trục xuất lớn nhất” trong lịch sử xứ sở cờ hoa. Theo số liệu do Nhà Trắng công bố hồi tháng 4, trong 100 ngày đầu tiên của nhiệm kỳ tổng thống thứ 2 của ông Trump, ICE đã bắt giữ hơn 150.000 người nhập cư trái phép và trục xuất hơn 139.000 người trong số này. Washington hiện đặt mục tiêu trục xuất 1 triệu người trong năm đầu tiên ông Trump trở lại Nhà Trắng.
ÔNG TRUMP BÍT LỖ HỔNG THƯƠNG MẠI VỚI TQ: NƯỚC CỜ KHIẾN HÀNG TRIỆU GIỎ HÀNG MỸ TRỞ NÊN TRỐNG RỖNG
Một cú siết từ Nhà Trắng đang làm đảo lộn thói quen mua sắm của hàng triệu người Mỹ: Giỏ hàng đầy ắp “món hời” bỗng chốc trở nên đắt đỏ chỉ sau một đêm.
Một lỗ hổng lâu nay trong hệ thống thương mại cho phép người tiêu dùng Mỹ đặt mua nhiều mặt hàng giá rẻ từ Trung Quốc mà không phải chịu thuế hay khai báo hải quan chính thức bị đóng lại vào thứ Sáu (2/5): Mỹ chấm dứt chính sách miễn trừ de minimis đối với hàng hóa Trung Quốc.
Việc siết lại kẽ hở này dự kiến sẽ đẩy giá hàng hóa tăng lên.
Các đơn đặt hàng từ những nhà bán lẻ phổ biến Trung Quốc như Shein và Temu có thể sẽ giảm, do giá cả cao hơn cùng với các thủ tục mới khiến người tiêu dùng nản lòng.
Mỹ chấm dứt chính sách miễn trừ de minimis đối với hàng hóa Trung Quốc
Kể từ năm 2016, người tiêu dùng Mỹ có thể nhập khẩu các mặt hàng trị giá 800 USD trở xuống mà không phải chịu thuế quan, cũng như không cần khai báo các thủ tục hải quan thông thường. Lỗ hổng này – được gọi là miễn trừ de minimis – đã mở đường cho hàng loạt đơn hàng giá rẻ từ nước ngoài tràn vào thị trường Mỹ mà không bị kiểm soát chặt chẽ.
Chính quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump gần đây đã có động thái chấm dứt chính sách này, nhưng chỉ áp dụng riêng đối với hàng hóa từ Trung Quốc - nguồn cung lớn nhất trong chương trình miễn trừ de minimis.
Theo báo cáo gửi Quốc hội trong năm nay, Cơ quan Hải quan và Bảo vệ Biên giới Mỹ (CBP) đã xử lý hơn 1 tỷ kiện hàng thuộc diện miễn trừ mỗi năm, với giá trị trung bình mỗi gói chỉ khoảng 54 USD – cho thấy quy mô khổng lồ nhưng giá trị nhỏ lẻ của dòng hàng hóa này.
Hàng hóa có giá trị dưới 800 USD từ lâu đã được miễn thuế vì Quốc hội Mỹ cho rằng chi phí và sự phức tạp trong xử lý vượt quá số tiền thuế thu được. Tổng thống Donald Trump đã chấm dứt một phần quy định miễn trừ này để ngăn chặn fentanyl và các tiền chất của nó được đưa vào Mỹ thông qua các gói hàng nhỏ.
Người tiêu dùng Mỹ bị ảnh hưởng thế nào?
Do mức thuế cao áp lên hàng hóa Trung Quốc, giá của các kiện hàng nhỏ được miễn thuế trước đây đã bắt đầu tăng rõ rệt.
Người tiêu dùng Mỹ mua sắm trên nền tảng thương mại điện tử Temu của Trung Quốc hiện đang cảm nhận được tác động này. Gần đây, Temu đã bắt đầu cung cấp thông tin cụ thể về việc thuế quan sẽ ảnh hưởng ra sao đến chi phí mua hàng của người dùng.
Ví dụ, khi thêm 10 sản phẩm vào giỏ hàng trên Temu — bao gồm 50 móc treo đồ chịu lực trị giá 70,50 USD, một áo sơ mi vải lanh xanh dành cho nam giá 19,38 USD và một chiếc giường nhung màu hồng cho cún giá 24,05 USD — tổng số tiền ban đầu là 275,03 USD, đã bao gồm phí vận chuyển quốc tế và 10,20 USD thuế bán hàng. Tuy nhiên, khi đến bước thanh toán, Temu cộng thêm 343,26 USD phí nhập khẩu, nâng tổng số tiền phải trả lên 628,49 USD.
Trong khi đó, trên nền tảng cạnh tranh Shein, một giỏ hàng gồm 10 sản phẩm tương tự có giá 244,03 USD. Dù không liệt kê chi tiết phí nhập khẩu, Shein thông báo rõ: |Thuế quan đã được bao gồm trong giá. Bạn sẽ không phải trả thêm phí giao hàng".
Tuy nhiên, một số người mua sắm cho biết họ nhận thấy giá một số mặt hàng trên trang web của Shein đã tăng dù chính sách miễn thuế vẫn chưa hết hiệu lực. Nguyên nhân là vì các đơn hàng đặt hiện tại có thể sẽ không được vận chuyển qua biên giới cho đến sau thời điểm đó.
Lindsay Oliver, sống tại Atlanta và là khách hàng thường xuyên của Shein, đã thêm một số chiếc váy mùa hè vào giỏ hàng vào tuần trước đó, trong đó có một chiếc váy xanh giá 10,88 USD và một chiếc váy hoa giá 11,29 USD. Theo ảnh chụp màn hình mà cô chia sẻ, khi đến bước thanh toán vào cuối tuần, giá của chiếc váy xanh đã tăng lên 13,88 USD và chiếc váy hoa lên 15,43 USD.
"Tôi biết giá cả mọi thứ sẽ bắt đầu tăng, và tôi muốn mua một số quần áo mùa hè trước khi giá lên", Oliver, 39 tuổi, cho biết. Cô cũng dự đoán giá sẽ còn tăng cao hơn trong thời gian tới.
Ngày 29/4, Amazon cho biết đã cân nhắc việc hiển thị chi tiết các khoản phí nhập khẩu trên trang web Amazon Haul — nền tảng cạnh tranh trực tiếp với Temu — nhưng cuối cùng đã quyết định không triển khai.
"Nhóm luôn thảo luận các ý tưởng," người phát ngôn Ty Rogers cho biết trong một tuyên bố. Ông giải thích rằng tùy chọn hiển thị chi tiết phí nhập khẩu chưa bao giờ được xem xét cho trang web chính của Amazon và rằng "nó chưa bao giờ được chấp thuận và sẽ không bao giờ xảy ra".
Phí nhập khẩu có thể thay đổi tùy thuộc vào phương thức vận chuyển. Nếu sử dụng các công ty chuyển phát nhanh như DHL hoặc FedEx, hàng hóa sẽ phải chịu mức thuế lên tới 145%, tương đương với khoản thuế 14,50 USD cho một chiếc áo phông giá 10 USD.
Bắt đầu từ 2/5, hàng hóa gửi qua bưu điện sẽ phải chịu mức thuế 120% giá trị hàng hóa, hoặc phí 100 USD cho mỗi kiện hàng. Mức phí này sẽ tăng lên 200 USD vào tháng 6.
Người tiêu dùng Mỹ lo lắng
Rena Scott, một y tá đã nghỉ hưu sống tại Virginia (Mỹ), thường có từ 10 đến 12 đơn hàng trên Temu cùng lúc.
Người phụ nữ 64 tuổi này cho biết, bà đã mua gần như mọi thứ từ trang thương mại điện tử Trung Quốc, từ quần áo đến đồ thủ công và vật dụng gia đình. Hiện tại, bà có bốn chiếc áo sơ mi trong giỏ hàng và thường xuyên đặt mua các mặt hàng thủ công như sợi len và hạt cườm — Ngoài ra, bà cũng thường mua các vật dụng gia đình như thảm và đồ nội thất.
Đối với Scott, việc mua sắm mọi thứ trên trang web này là điều không cần phải bàn cãi.
Phillip Dampier, một nhà văn 57 tuổi, cho biết ông đã truy cập các trang thương mại điện tử của Trung Quốc khoảng tám giờ mỗi ngày trong hai tuần qua.
Ông mua mọi thứ, bao gồm các sản phẩm giấy, dụng cụ nhà bếp, máy sưởi di động, đồ nội thất, ga trải giường và chăn.
Hàng triệu người Mỹ cũng đã đổ xô đến Temu và Shein vì giá thành thấp. Theo báo cáo của Quốc hội Mỹ , xuất khẩu các gói hàng giá trị thấp của Trung Quốc đã tăng vọt từ 5,3 tỷ USD vào năm 2018 lên 66 tỷ USD vào năm 2023.
Và khi chính sách miễn trừ de minimis có hiệu lực vào 2/5, Temu và Shein đã tăng giá một số lượng lớn các mặt hàng, từ ghế xếp đến đồ bơi.
Đối với người tiêu dùng Mỹ, điều này có nghĩa là ngay cả những “sản phẩm giá rẻ” khiến họ mua sắm trên Temu và Shein cũng không còn nằm trong tầm tay nữa.
Theo CNN, các hộ gia đình có thu nhập thấp sẽ chịu tác động nặng nề nhất khi các nền tảng thương mại điện tử giá rẻ từ Trung Quốc, như Temu hay Xiyin, gặp trở ngại do thay đổi chính sách thuế của Mỹ.
Một nghiên cứu do các nhà kinh tế đến từ Đại học UCLA và Đại học Yale công bố hồi tháng 2 cho thấy, khoảng 48% các gói hàng theo diện miễn trừ de minimis được chuyển đến các khu vực nghèo nhất, trong khi chỉ 22% là gửi đến các khu vực giàu nhất ở Mỹ.
KẾ HOẠCH GIẢI CỨU HOLLYWOOD CỦA TRUMP - THỰC HƯ RA SAO?
.jpg)
Tổng thống Mỹ Donald Trump tuyên bố sẽ áp thuế 100% lên các bộ phim sản xuất ở nước ngoài, làm leo thang căng thẳng thương mại với các quốc gia trên toàn thế giới.
Ông Trump đăng trên nền tảng Truth Social rằng ông đã ủy quyền cho Bộ Thương mại và Đại diện Thương mại nước này bắt đầu quy trình áp thuế, với lý do ngành điện ảnh Mỹ đang "chết rất nhanh".
Vậy điều này có thể có ý nghĩa gì đối với ngành điện ảnh Mỹ và cả ngành điện ảnh toàn cầu?
Hollywood đang 'chết' thật sao?
Khi công bố các mức thuế mới, ông Trump tuyên bố Hollywood đang "chết". Vậy có đúng như vậy không?
Thực tế là ngành này đã trải qua một thời gian vô cùng khó khăn trong những năm gần đây.
Đại dịch đã khiến các hoạt động sản xuất bị đình trệ, và hậu quả vẫn còn kéo dài.
Các hãng phim Hollywood đã chi 11,3 tỷ USD cho việc sản xuất trong quý II năm 2024, giảm 20% so với cùng kỳ năm 2022, khi các hãng phim tiếp tục cắt giảm chi phí nhằm phục hồi sau tổn thất do đại dịch Covid-19.
Bất kỳ dấu hiệu phục hồi nào sau đó bị dập tắt bởi các cuộc đình công của diễn viên và biên kịch năm 2023.
Rồi Hollywood cũng bị ảnh hưởng vì vụ cháy rừng xảy ra vào đầu năm nay.
Và trong vài năm trở lại đây, ngày càng nhiều người - không chỉ giới trẻ - đã chuyển sang YouTube và các nền tảng phát trực tuyến khác.
Mỹ vẫn là trung tâm sản xuất phim lớn, và theo trang Variety, năm 2025 đã chứng kiến doanh thu phòng vé bật lên so với năm trước, với tổng doanh thu nội địa tăng 15,8% so với năm 2024 tính đến nay.
Bộ phim siêu anh hùng Marvel mới nhất, Thunderbolts*, đã đứng đầu phòng vé Bắc Mỹ cuối tuần qua với doanh thu ước tính 76 triệu USD, mở đầu đầy hứa hẹn cho mùa hè.
Nhưng Hollywood chắc chắn vẫn còn nhiều khó khăn.
Ông Trump đề xuất gì?
Tổng thống cho biết ông muốn "ngay lập tức bắt đầu quy trình áp thuế 100% đối với bất kỳ và tất cả các bộ phim được sản xuất ở nước ngoài nhập khẩu vào Mỹ. Chúng tôi muốn phim được sản xuất tại Mỹ một lần nữa!"
Điều này đã dẫn đến câu hỏi liệu mức thuế này có áp dụng cho cả các hãng phim Mỹ sản xuất phim ở nước ngoài hay không.
Nhiều bộ phim lớn gần đây do các hãng phim Mỹ sản xuất đã quay ở nước ngoài, bao gồm Deadpool & Wolverine, Wicked và Gladiator II. Các loạt phim đình đám như Mission Impossible cũng quay tại nước ngoài.
Chúng ta cũng chưa biết liệu mức thuế này có được áp dụng hồi tố hay không.
Ông Trump sau đó nói với các phóng viên rằng "các quốc gia khác đã đánh cắp phim ảnh và năng lực sản xuất phim của Mỹ", điều này có thể ám chỉ ông chỉ nói đến các phim không phải của Mỹ. Chúng ta sẽ phải chờ thêm thông tin chi tiết.
Các quốc gia khác đang đưa ra ưu đãi gì?
Nhiều quốc gia như New Zealand, Úc và Vương quốc Anh cung cấp các ưu đãi thuế để khuyến khích sản xuất phim – và đó là điều ông Trump muốn đối đầu.
Nhưng đây không phải là lý do duy nhất khiến các hãng phim Mỹ muốn quay phim ở nước ngoài.
Một số chọn làm vậy vì bối cảnh đặc biệt và kỳ thú. Ai có thể quên cảnh Tom Cruise leo lên tòa nhà Burj Khalifa ở Dubai trong bộ phim Mission: Impossible – Ghost Protocol?
Vậy điều gì sẽ xảy ra với bộ phim James Bond tiếp theo, loạt phim hiện do tập đoàn Mỹ Amazon sở hữu, nhưng lại dựa trên nhân vật mang tính biểu tượng của Anh, làm việc cho tổ chức tình báo MI6 tại London?
Và không chỉ các quốc gia khác đưa ra ưu đãi – các bang khác của Mỹ cũng đang thu hút sản xuất phim rời khỏi Hollywood tại bang California.
Georgia, Illinois và Kentucky nằm trong số nhiều bang của Mỹ hiện đang cạnh tranh với California.
Thống đốc California Gavin Newsom, người mà ông Trump mô tả là "vô cùng bất tài" khi nói về thuế phim vào thứ Hai 5/5, hiện đang thúc đẩy kế hoạch tăng gấp đôi các ưu đãi thuế cho phim và truyền hình của bang lên 750 triệu USD mỗi năm.
Mặc dù ông Newsom chưa bình luận gì về đề xuất của ông Trump, cố vấn truyền thông cấp cao của ông nói với trang Deadline: "Chúng tôi tin rằng ông ấy không có thẩm quyền áp đặt thuế theo Đạo luật Quyền lực Kinh tế Khẩn cấp Quốc tế, vì thuế không nằm trong danh sách các biện pháp xử lý theo luật đó."
Mức thuế này sẽ được thực hiện như thế nào?
Hiện có nhiều câu hỏi hơn câu trả lời.
Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) hiện đang tạm ngừng áp thuế với hàng hóa kỹ thuật số đến năm 2026. Có lẽ phim ảnh được coi là hàng hóa kỹ thuật số.
Và họ sẽ dựa vào đâu để tính thuế? Doanh thu phòng vé hay chi phí sản xuất? Nội dung phát trực tuyến có bị tính không? Điều này sẽ ảnh hưởng lớn đến các công ty Mỹ như Netflix. Còn phần hậu kỳ – như biên tập thì sao?
Tim Richards, giám đốc điều hành và người sáng lập công ty Vue Entertainment, nói với chương trình Today của BBC Radio 4: "Một phần lớn của vấn đề là xác định phim Mỹ là gì – có phải là nơi nguồn vốn, kịch bản, đạo diễn, diễn viên hay nơi quay phim không?"
Và làm thế nào để phân loại phim nước ngoài khi rất nhiều phim là đồng sản xuất và quay ở nhiều quốc gia?
Ông Trump dường như đang nói về phim điện ảnh chứ không phải truyền hình nhưng điều đó cũng chưa chắc chắn. Liệu thuế sẽ áp dụng cho phim làm để phát trực tuyến hay chỉ phát hành ở rạp?
Chúng ta sẽ phải chờ thêm chi tiết. Và dĩ nhiên, ông Trump có thể rút lại đề xuất này như ông đã từng làm với một số loại thuế khác.
Điều này có thể ảnh hưởng đến các quốc gia khác ra sao?
Rõ ràng, việc áp thuế 100% lên phim nước ngoài sẽ làm tăng chi phí đáng kể cho các công ty sản xuất muốn bán vào thị trường Mỹ.
Bình luận về tuyên bố của ông Trump, bà Dame Caroline Dinenage, Chủ tịch Ủy ban Văn hóa, Truyền thông và Thể thao của Quốc hội Anh, nói: "Tháng trước, Ủy ban của chúng tôi đã cảnh báo không nên tự mãn về vị thế 'Hollywood của châu Âu' của chúng ta. Tuyên bố của Tổng thống Trump đã khiến cảnh báo đó trở nên cấp thiết."
"Làm cho việc sản xuất phim tại Anh trở nên khó khăn hơn không có lợi cho doanh nghiệp Mỹ. Khoản đầu tư của họ vào cơ sở vật chất và nhân tài tại Anh, dựa trên tài sản trí tuệ sở hữu của Mỹ, đang đem lại lợi nhuận rất tốt ở cả hai bờ Đại Tây Dương. Các bộ trưởng cần phải ưu tiên vấn đề này trong các cuộc đàm phán thương mại đang diễn ra."
Bà Philippa Childs, lãnh đạo công đoàn truyền thông và giải trí Bectu tại Anh, phát biểu: "Các loại thuế này, sau đại dịch Covid và sự chững lại gần đây, có thể giáng một đòn chí mạng vào ngành công nghiệp chỉ vừa mới hồi phục – và sẽ là tin cực kỳ đáng lo cho hàng chục ngàn lao động tự do lành nghề đang làm phim ở Anh."
Bà Kirsty Bell, giám đốc điều hành hãng sản xuất Goldfinch, đặt câu hỏi về tính khả thi của việc áp thuế, chỉ ra rằng những phim bom tấn như Barbie, do hãng Warner Bros Pictures của Mỹ phát hành, "thực tế gần như được quay hoàn toàn ở Anh".
"Nếu các phim Mỹ không còn được sản xuất một phần hay toàn phần tại Anh, lực lượng lao động tự do sẽ thất nghiệp. Tôi nói thật đấy, họ thực sự sẽ thất nghiệp," bà nói với hãng tin PA.
Chính phủ Úc và New Zealand cũng đã lên tiếng bảo vệ ngành điện ảnh nước mình.
"Không ai nên nghi ngờ rằng chúng tôi sẽ bảo vệ một cách không khoan nhượng quyền lợi của ngành công nghiệp màn ảnh Úc," Bộ trưởng Nội vụ Úc Tony Burke tuyên bố.
Thủ tướng New Zealand, Christopher Luxon, cho biết trong một cuộc họp báo rằng chính phủ của ông đang chờ thêm chi tiết về đề xuất thuế này.
"Nhưng rõ ràng là chúng tôi sẽ luôn ủng hộ và là tiếng nói mạnh mẽ cho ngành này," ông nói thêm.
Khi Liên hoan phim Cannes sắp diễn ra, sự bất định đang bao trùm, trong khi nhiều nhà sản xuất phim Mỹ đang tìm cách bán bản quyền phân phối quốc tế.
Liệu các mức thuế này có hiệu quả?
Thuế có thể khuyến khích các hãng phim Mỹ sản xuất nhiều phim hơn tại Mỹ, nhưng rủi ro là nếu chi phí trong nước cao hơn nước ngoài, một số phim có thể sẽ không được thực hiện.
Nhiều ưu đãi hay hoàn thuế có thể giúp bù đắp điều này, nhưng hiện tại chúng ta chưa biết liệu điều đó có đang được bàn đến trên quy mô quốc gia hay không.
Eric Deggans, nhà phê bình phim của đài NPR Radio tại Mỹ, cảnh báo rằng nếu được áp dụng, các loại thuế này có thể gây tổn hại thêm cho ngành.
Các quốc gia khác có thể đáp trả bằng cách áp thuế lên phim Mỹ, ông nói với BBC, khiến "các phim này khó thu lợi nhuận ở thị trường quốc tế hơn."
"Điều này có thể tạo ra một tình huống mà thuế tại Mỹ gây hại nhiều hơn là mang lại lợi ích," ông nói thêm.
Nguồn: Tuổi Trẻ; CafeF; Vietnamnet; Soha; BBC
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá