.gif)
MẶT TRÁI TRONG KINH DOANH - CHỈ NHỮNG NGƯỜI TRẢ GIÁ MỚI HIỂU
1. Càng đi xa, càng ít người đi cùng
Khi bạn mới bắt đầu kinh doanh, bạn hào hứng chia sẻ với bạn bè, gia đình. Nhưng rồi một ngày bạn nhận ra: càng có thành công, càng khó tìm người để nói thật lòng. Bởi bạn không còn giống họ nữa. Những câu chuyện của bạn quá "khác", quá "khó nghe", và quá "nặng nề" với những người chỉ đang cố gắng sống một cuộc đời yên ổn.
Không ai thực sự hiểu những gì bạn đã đánh đổi để có ngày hôm nay.
2. Kinh doanh khiến bạn phải hy sinh nhiều hơn bạn nghĩ
Không chỉ là thời gian. Mà là sự hiện diện của bạn trong từng khoảnh khắc đời thường.
Bạn vắng mặt trong những bữa cơm gia đình.
Bạn bỏ lỡ tiếng con gọi "ba ơi", "mẹ ơi".
Bạn quên sinh nhật của vợ.
Bạn không còn nhìn thấy ánh mắt mỏi mệt của người vợ, người chồng mình.
Bạn ở đó – mà như không ở đó. Bởi đầu bạn đầy những con số, kế hoạch, dòng tiền, rủi ro.
3. Những vết dao sau lưng luôn đến từ người từng được bạn tin tưởng nhất
Có thể là cộng sự.
Có thể là nhân viên thân tín.
Có thể là đối tác từng thề sống chết cùng nhau.
Và rồi, họ ra đi, mang theo quy trình, mang theo khách hàng, thậm chí mang theo cả niềm tin của bạn vào con người.
Bạn không còn tức giận. Chỉ thấy đau. Và cạn.
4. Có những ngày, bạn không muốn bước tiếp - nhưng vẫn phải bước
Có những sáng thức dậy, bạn không muốn mở mắt.
Không muốn trả lời tin nhắn.
Không muốn nghe điện thoại.
Không muốn nghĩ đến đơn hàng, chiến dịch, hợp đồng, dòng tiền. Bạn chỉ muốn biến mất một thời gian… để thở.
Nhưng bạn không thể. Vì sau lưng bạn là cả gia đình. Là những con người đang trông vào bạn. Là những nhân viên vẫn chờ lương. Là những trách nhiệm bạn từng hứa.
Thế là bạn lại bước tiếp. Không phải vì bạn mạnh mẽ. Mà vì bạn không còn sự lựa chọn nào khác.
Nếu bạn đang mỏi mệt… Nếu bạn đang thấy mình cô độc, nếu những con số chưa về kịp, nếu những người từng đồng hành đã quay lưng, thì hãy biết rằng… Bạn không sai. Bạn chỉ đang bước vào giai đoạn mà người bình thường không chịu nổi.
Bạn chỉ cần bước tiếp. Từng bước, từng bước một. Vượt qua mặt trái này, ánh sáng sẽ không còn xa nữa. Vì sự thành công của bạn,
Nguồn: FB Phạm Thành Long
TỰ SỰ...
.gif)
Có những đoạn đường phải vừa đi vừa khóc
Phải xòe tay che gió lốc mưa sa...
Có những con đường bắt buộc phải vượt qua
Dù chính ta…Chính ta không hề muốn ...
Có những chuyện phải tự mình đặt xuống ...
Phải tự mình can đảm để mà buông...
Dù con Tim đôi lúc có u buồn ...
Sẽ tiếc nuối và ngậm ngùi day dứt ...
Có những buộc ràng phải tự mình cắt đứt ...
Không thể nào cứ lần lựa phân vân ...
Thà là đau nhưng dứt khoát một lần ...
Hơn là cứ dây dưa trong khổ sở ...
Có những người thật tình ta không nỡ ...
Phải rời xa suốt cả cuộc đời này ...
Nhưng cuối cùng Ta vẫn phải chia tay ...
Vì không thể ở bên nhau được nữa ...
Nếu định mệnh không cho ta chọn lựa ...
Vậy thì thôi vạn sự cứ tùy duyên ...
Chỉ cần ta thật sự thấy bình yên ...
Thì có thể mỉm cười trong giấc ngủ ...
Sống ở đời chỉ cần ta thấy đủ
Mọi buồn phiền oán hận sẽ tiêu tan !!!
Nguồn: FB Lê Thị Hương
BẢN TÌNH CA MÙA HẠ...
.gif)
Anh nghe không...vạt nắng Hạ xôn xao
Trên phiến lá gió rì rào khúc hát
Cây phượng vĩ nghiêng che xòa bóng mát
Những chùm hoa phơ phất đỏ thắm mầu.
Anh có nghe râm ran tiếng ve sầu
Như đang tấu bản tình ca mùa hạ
Khi bay bổng khi lắng trầm đến lạ
Chợt mênh mang lòng dạ thấy ngẩn ngơ.
Nhớ năm xưa anh viết tặng bài thơ
Dòng lưu bút ngày xanh thời thơ mộng
Có đôi chỗ ba chấm...là khoảng trống
Em hiểu rồi xao động của tình yêu.
Thấy không anh...cây bằng lăng liêu xiêu
Bởi đã đợi thời gian nhiều quá đỗi
Ngày tốt nghiệp hai phương trời hai lối
Cuộc chia ly trên đôi ngả đường đời.
Nghe đâu đây vài chiếc lá buông lơi
Anh có thấy mùa hè phơi sắc đỏ
Mái trường xưa vẫn vẹn nguyên nơi đó
Lối em về vương nỗi nhớ nghẹn ngào...!?
Nguồn: FB Mạc Lợi
Đức Việt Online
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá