- Văn nghệ
- Văn xuôi
Trước khi đến với chồng, tôi từng yêu một người đàn ông khác. Tôi yêu anh ta điên cuồng, yêu say đắm dù bị lừa dối hết lần này đến lần khác.
Nhiều người trách tôi dại khi lao vào yêu một kẻ chẳng ra gì, chỉ biết lừa tình lừa tiền tôi nhưng tôi vẫn không sáng mắt ra nổi. Cho đến khi tận mắt xem được mấy video nóng của anh ta với những cô người yêu khác, tôi mới đau khổ buông tay.
Phải mất 2 năm tôi mới bình ổn được tâm lý và mở lòng mình để yêu chồng tôi hiện tại. Anh điềm tĩnh, chững chạc, ít nói mà đã nói câu nào là dứt khoát, mạnh mẽ câu ấy. Tôi bị thu hút bởi tính cách quyết đoán ấy của anh.
Thấy chúng tôi đăng ảnh đính hôn, ảnh cưới lên facebook, người yêu cũ đã gọi điện cho tôi. Nhận ra giọng nói của anh ta, tim tôi đập thình thịch. Anh ta cười cợt, bảo tôi cưới mà không mời, rồi hỏi tôi có còn nhớ chuyện cũ không? "Những lần ở bên nhau, em nồng nhiệt lắm, không biết nếu chồng em biết được, anh ta sẽ nghĩ gì đây? Muốn yên chuyển cho anh 50 triệu". Anh ta cười lớn rồi cúp máy, còn tôi điếng người. Tôi làm gì có tiền mà gửi.
Ngay sau đó, người yêu cũ gửi tin nhắn bảo tôi đến điểm hẹn, nếu không tới, anh ta sẽ gọi thẳng cho chồng tôi.
Mấy hôm đó, tôi lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Có lẽ chồng tôi cũng nhận ra điều bất thường ở vợ nên liên tục hỏi han. Dù vậy, tôi vẫn không dám nói ra những gì mình đang chịu đựng. Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định sẽ không làm theo yêu cầu của người yêu cũ. Dù lo sợ nhưng tôi vẫn nghĩ chắc người yêu cũ chỉ hù dọa mình thôi, anh ta làm sao có được số điện thoại của chồng tôi?
Nhưng tôi đã lầm...
Khi đang ăn cơm tối, chồng tôi nhận được điện thoại từ một số lạ. Ngay sau đó, anh mở loa ngoài cho tôi nghe. Da gà tôi nổi hết lên, lạnh hết cả người khi nghe giọng nói vang lên: "Anh có muốn biết chuyện cũ của vợ anh không nhỉ?". Là anh ta, là kẻ tôi hận thấu xương.
Chồng tôi để yên cho anh ta nói. Anh ta luyên thuyên một hồi, kể đủ chuyện từ khi tôi và anh ta còn yêu nhau, tôi đã say đắm anh ta thế nào rồi những lần ân ái ra sao? Tôi ngồi thần người, tâm trí rối loạn hoàn toàn. Tôi đã nghĩ chồng sẽ giận dữ lắm, sẽ đập nát điện thoại, sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà....
.... Không ngờ, anh bình tĩnh đáp lại: "Tôi ghi âm cuộc gọi rồi nhé. Tôi có thể sử dụng cuộc gọi này để kiện anh vì tội xúc phạm danh dự người khác đấy. Nên nhớ, ai cũng có quá khứ, tôi yêu vợ, đồng nghĩa với việc tôi chấp nhận quá khứ của cô ấy dù nó có xấu xa thế nào? Còn anh, là đàn ông mà nói xấu, bới móc chuyện cũ để phá hạnh phúc người yêu cũ thì hèn hạ quá, dùng nó để tống tiền lại quá khốn nạn".
Tôi á khẩu, sốc đến mức không thể tin được. Chồng tôi tắt máy, ôm lấy tôi an ủi. Anh bảo dù tôi có thế nào thì đó cũng là quá khứ rồi. Điều anh trân trọng là hiện tại và tương lai, anh tin tôi sẽ không để anh phải thất vọng. Lúc này, bao nhiêu gánh nặng tôi cố mang theo như vỡ tan, tôi bật khóc ngon lành trong vòng tay của chồng. Anh bao dung, yêu thương tôi nhiều quá. Nhưng tôi vẫn sợ gã người yêu cũ vẫn tiếp tục làm phiền mình và sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của vợ chồng tôi, nhưng rồi bao năm qua trôi đi tôi làm mẹ hai đứa trẻ vẫn hạnh phúc trong vòng tay chồng.
Kỷ niệm năm năm ngày cưới bạn chồng nói chuyện tôi mới biết, người yêu cũ hèn hạ hẹn chồng tôi ra để đưa cho xem ảnh trong điện thoại nói sẽ tung lên mạng..Chồng tôi túm lấy điện thoại của lão ta nhúng vào ly bia và nói nếu đụng vợ tôi lần nữa thì sẽ biến khỏi đất này, có cho lão ấy 5triệu để mua lại điện thoại Samsung như của lão.
Tôi mang ơn chồng và dặn lòng mình chăm sóc bố con anh kỹ hơn nữa, chồng đến bên tôi nói quên mọi chuyện đi, chúng ta còn con nữa nào thổi nến đi nào.…
Nguồn: FB Chi Nguyen
Em có về Hà Nội cuối mùa thu?
Nơi quê hương... bốn mùa hoa đua nở
Sông Hồng Hà cuộn trôi phù sa đỏ
Ru ngàn năm muôn thủa ...khúc nhạc tình.
Về Hồ Tây sóng gợn , nước trong xanh
Đường Thanh Niên ...dấu chân mình ngày đó
Ta bên nhau ngắm chiều hoàng hôn đổ
Nghe điệu hò vang vọng ...phía bờ xa.
Em hãy về Hà Nội với anh nha
Đừng do dự , đừng ngần ngừ chi nữa
Thu cạn dần đông lại về gõ cửa
Nhớ nhung nhiều ...còn lấn lứa làm chi.
Em hãy về bên anh ta cùng đi
Ra Hồ Gươm , vào nhà hàng Thủy Tạ
Góc Hàng Khay ... đêm cuối thu đẹp quá
Ánh đèn màu soi tỏa sáng lung linh...
Đền Ngọc Sơn sương khói tỏa bên mình
Cầu Thê Húc dáng xinh màu son đỏ
Mình bên nhau như ngày xưa một thủa
Những buổi chiều Phố Cổ thật đông vui.
Về đi em ... nhớ nhé hãy về thôi
Ta viết tiếp bài thơ còn dang dở
Bản tình ca cuối thu vàng rực rỡ
Của Hà Thành hoa nở...
bốn mùa hoa
Nguồn: FB Vinh Pham
Nước Tề đánh nước Lỗ.
Viên tướng dẫn đoàn quân,
Khi vượt qua biên giới,
Thấy một bà nông dân
Đang bỏ chạy lên núi
Cùng nhiều người như bà.
Tay trái bế xộc xệch
Một đứa trẻ lên ba.
Còn tay phải thì dắt
Một đứa khác, lên năm.
Nó vừa chạy vừa khóc,
Mặt và mũi sưng bầm.
Khi thấy giặc gần quá,
Bà bỏ đứa bé hơn
Rồi ôm đứa lớn chạy,
Để mặc nó khóc hờn.
Viên tướng quân xâm lược
Ra lệnh cho bắt bà,
Hỏi về hai đứa trẻ
Lên năm và lên ba.
Bà kia đáp: “Đứa nhỏ
Là con trai của tôi.
Còn đứa lớn, năm tuổi,
Là con của anh tôi”.
“Thế thì kỳ lạ thật.
Sao bà bỏ con mình,
Sẵn sàng mặc nó chết
Để cứu con người anh?”
“Vì con tôi, tuy xót,
Nhưng chỉ là tình riêng.
Con anh tôi - nghĩa cả.
Mà nghĩa là thiêng liêng.
Nên tôi đành đứt ruột
Bỏ đứa con của mình
Để tránh khỏi tiếng xấu
Sống bất nghĩa với anh”.
Viên tướng nghe, lưỡng lự,
Rồi tâu với vua Tề:
“Chưa thể đánh nước Lỗ,
Mà nên rút quân về.
Vì hiện giờ ở Lỗ
Đạo nghĩa cao hơn ta.
Không chỉ quan, thậm chí
Cả những mụ đàn bà”.
Vua Tề cho là phải,
Bèn lệnh rút quân ngay.
Sau vua Lỗ biết chuyện
Ban thưởng cho bà này
Một trăm tấm lụa đẹp,
Kèm theo một ít tiền
Và một tấm trướng đẹp
Thêu hai chữ Nghĩa Hiền.
Nguồn: FB Thái Bá Tân
Dương Phủ lúc còn trẻ
Nhà nghèo, không đủ ăn.
Phải tự mình cày cấy
Để nuôi dưỡng song thân.
Một hôm, ông nghe nói
Nước Thục có một người
Là Vô Tế Đại Sĩ,
Tài đức ngang như trời.
Ông xin phép bố mẹ
Lên đường đi tìm thầy.
Rồi một mình, chống gậy,
Đi liên tục nhiều ngày.
Một hôm, đang ngồi nghỉ,
Có một vị sư già
Khuyên đừng tìm Vô Tế,
Mà tìm Phật Thích Ca.
Thích Ca mới có thể
Giúp tất cả mọi người
Vượt qua được bể khổ
Và oan trái cuộc đời.
Dương Phủ mừng lắm, hỏi:
“Biết tìm Phật ở đâu?”
“Giờ con hãy quay lại.
Đi, không được ngoái đầu.
Cho đến khi nhìn thấy
Một người đứng trước nhà,
Đôi chân xỏ dép ngược.
Đó là Phật Thích Ca”.
Nghe lời sư, Dương Phủ
Lại chống gậy quay về.
Nghĩ sẽ tìm được Phật,
Lòng hy vọng tràn trề.
Vậy mà đi, đi mãi,
Nhìn khắp nơi, nhìn lâu.
Không ai xỏ dép ngược.
Cũng không thấy Phật đâu.
Cuối cùng, rất thất vọng,
Ông buồn bã về nhà
Chợt thấy đứng trước ngõ
Chính là bà mẹ già.
Bất chợt, ông nhìn xuống,
Thấy dưới chân mẹ ông
Là đôi dép xỏ ngược,
Chiếc đế mòn sắp bong.
Chả là bà nghe nói
Con trai về, xăm xăm,
Mừng rỡ, chạy ra ngõ.
Vội, nên xỏ dép nhầm.
Giải nghĩa:
1. Dương Phủ: Người đời nhà Minh, đỗ Tiến sĩ làm ngự sử, nổi tiếng là ông quan thanh liêm.
2. Thục: Tên đất ở tỉnh Tứ Xuyên bây giờ .
3. Vô Tế đại sĩ: Một nhà tu hành và là đạo sĩ nổi tiếng, giỏi các phép thần thông.
Nguồn: FB Thái Bá Tân
Đức Việt Online
Để khắc cốt ghi tâm, suy ngẫm vợ chồng; Ai cũng mong một tri kỷ trong đời; Cuộc đời
Người khôn ngoan không tranh cãi đúng sai; Nào ai đó; Người bạn đời thầm lặng
21 thói quen biến chàng trai thành đàn ông; Đúng người tri kỉ; Tôi sẽ về họp lớp nhé bạn ơi
Thấm từng câu chữ qua những câu nói trong văn học Việt Nam; Nhỡ một cơn mưa; Ngơ ngác tình nhau
5 thói quen người dốt thường có, người thông minh không bao giờ; Mẹ ơi; 10 đúc kết của người xưa
Người ơi hãy về; Đoạn cuối rồi, tôi chỉ chọn niềm vui; Hạnh phúc
Thảm khốc, hậu quả biết thưởng thức trà; Trên đời 10 cái ngu thường gặp; Người đi rồi
33 phép lịch sự tối thiểu nên biết; Bỏ buông; Ở ngoài đời đâu có dễ mẹ ơi
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá