- Văn nghệ
- Thơ
Cảm ơn bạc bẽo của người
Cho ta nếm đủ khóc cười hôm qua
Người gieo thương tổn xót xa
Để ta tỉnh ngộ nhận ra thương mình.
Cảm ơn người cạn nghĩa tình
Bỏ mặc ta lại một mình đêm đen
Để ta tự kiếm ánh đèn
Kiên cường chống chọi sau phen bão đời.
Cảm ơn người đã đổi dời
Ngày đông giá rét buông lơi hẹn thề
Để ta chua chát tái tê
Tự quàng khăn ấm, cơn mê tỉnh rồi.
Cảm ơn người bạc như vôi
Đã gieo chữ bội, xé đôi tim này
Khổ đau ngã gục hôm nay
Dạy cho ta biết đắng cay vị gì.
Cảm ơn cả quãng xuân thì
Người đã lấy hết đến khi đủ đầy
Người quay gót, nát thân gầy
Dạy ta bài học, để nay trưởng thành.
Cảm ơn người đã bước nhanh
Buông tay để mặc tình xanh lỡ làng
Dạy ta thấm nỗi trái ngang
Để có người khác nhẹ nhàng bên ta.
Nâng niu, trân quý, xót xa
Dịu dàng ôm lấy đời ta ấm nồng
Nguồn: FB Lê Tâm
Hãy ôm lấy bản thân khi mệt mỏi
Đừng cậy nhờ hay ngóng đợi một ai
Bởi mỗi người đều có những đắng cay
Những câu chuyện của riêng mình, nặng trĩu...
Hãy ôm lấy bản thân và tự chịu
Có muộn phiền, đau khổ cũng đừng than
Ở ngoài kia đang nhòm ngó dọc ngang
Thương thì ít mà hả hê, nhiều lắm...
Nửa đời sau học thêm từ “im lặng”
Giàu không kiêu, nghèo khó cũng bình thường
Tự chữa lành hết thảy những vết thương
Tự lau nhé giọt lệ buồn trăn trở.
Hãy im lặng lắng nghe từng nhịp thở
Trong ngực ta đang thư thả mạnh lành
So nhiều người ta còn đủ phước phần
Hãy ôm lấy bản thân mình, bạn nhé !
Nguồn: FB An nhiên giữa dòng đời
1- Tri thiên mệnh
Đến một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại, chính nhờ biến đổi mà chúng ta có được những điều mới mẻ tinh khôi. Chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm, dẫu chỉ là của khách qua đường, cũng đủ làm cho ta ấm lòng và hạnh phúc hơn trong cuộc sống.
2- Từ bi
Đến một lúc, chúng ta cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì vớt lên được cái gì đó từ dòng nước, mà chính là quăng xuống bớt để dòng nước cuốn trôi.
3- Thanh thản
Đến một lúc, chúng ta hiểu được niềm vui đích thật không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng, mà chính là được bước đi thảnh thơi và ngắm hoa đồng cỏ nội trên đường.
4- An nhiên
Đến một lúc, chúng ta cần phải dọn đất trồng hoa trên mảnh vườn của mình, hơn là mỏi mòn chờ đợi ai đó mang hương sắc đến dâng cho mình.
5- Hiện sinh
Đến một lúc, chúng ta cảm thấy rằng những việc làm thường nhật phải đem lại niềm vui cho cuộc sống hàng ngày, chứ không phải là những ép buộc hay là tập quán khô khan máy móc trong đời.
6- Bản ngã
Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng ích kỷ thường khiến mình nhìn thấy lỗi lầm và cái xấu nơi người khác hơn là nơi bản thân.
7- Hỷ xả
Đến một lúc, chúng ta cảm thấy sự tha thứ bao dung là món quà vô giá cần thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ vơi.
8- Khói trời mênh mông
Khi chúng ta cảm nhận được rằng những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé trong tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất giữ chung quanh là lúc chúng ta định được giá trị đích thật của một kiếp người.
Nguồn: Lý tưởng Việt Nam
Đức Việt Online
Về già, con hiếu thảo tới mấy cũng cần hiểu định luật chim sẻ; Tập thấu hiểu cuộc đời; Nửa đời sau
Ta về mua chút dại khờ ngày xưa; Một quãng đường trần; Những tin nhắn trắng
Có một thời; Hãy yêu nhau khi còn có thể
Đọc và suy ngẫm; Còn vợ là còn mình; Ai có bưởi dùng bưởi
Khi ta già đi; Một đời người; Đừng dùng cả đời mình để hận một ai
Xin làm người vô tư; Người thuyền trưởng giỏi không đến từ vùng biển lặng sóng
Tản mạn về tính khí; Câu chuyện ý nghĩa của ông chủ tỷ phú và người lái xe
Cảm ơn; Một thực trạng buồn; Bọn đàn ông
Bình luận và đánh giá
Gửi nhận xét đánh giá